Ngọc Như từ hành lang bước tới trông thấy Tô Mộ đang làm việc vặt thì nhịn không được liếc nàng thêm vài lần.
Đợi nàng làm xong định rời đi, Ngọc Như mới gọi nàng lại.
Hai người cùng bước ra ngoài, Ngọc Như lén véo nàng một cái, khẽ hỏi: “Ngươi đúng là thanh cao thật đấy, sao lại cự tuyệt ý tốt của Trịnh ma ma khi muốn cất nhắc ngươi chứ?”
Tô Mộ giả vờ bị đau la “ối” lên một tiếng rồi hạ giọng đáp: “Nếu ta bảo rằng ta muốn sống yên ổn thêm vài ngày với sợ đi vào con đường của Đông Hương, ngươi có tin không?”
Ngọc Như đương nhiên không tin lời ma quỷ của nàng nói: “Ngươi đang lừa ai chứ? Đây là chuyện tốt thăng chức, có ai mà không xoa tay hầm hè ngấp nghé muốn tranh?”
Tô Mộ nhếch môi cười: “Đó là các ngươi, còn ta nhát gan, ta sợ lắm.”
Ngọc Như lại véo nàng một cái nữa: “Ta biết ngay là ngươi có tâm tư nhiều như tổ ong, không chịu nói thật. Đến Hứa tiểu lang quân còn hỏi thăm ngươi, xem ra ngươi rất chiếu cố. Nha đầu ngươi quả là có tiền đồ, sao người ở Tây Viên ai cũng khen ngợi ngươi thế nhỉ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play