Tần Vương trên lưng ngựa bỗng cảm thấy sống lưng lạnh toát, như bị một con dã thú khát máu rình rập. Chỉ cần chớp mắt, nó sẽ há cái miệng tanh máu, xé toạc hắn ra, nuốt chửng chẳng chừa mẩu vụn nào. Chẳng lẽ có thích khách?
Hắn kéo chặt áo lông vàng rực trên người, khuôn mặt tuấn mỹ thoáng chút chán ghét – nếu có thích khách nào ban cho hắn một cú dứt khoát, cũng không phải không được.
Đám thân vệ quanh Tần Vương cũng cảm nhận được sát khí lạnh thấu xương ấy. Họ lặng lẽ thúc ngựa tiến gần chủ nhân, tay đặt sẵn trên chuôi trường đao bên hông, cảnh giác chờ kẻ khả nghi có thể lao ra từ đám đông bất cứ lúc nào.
Thi Lệnh Yểu vui vẻ chen vào đám cô gái trẻ, cùng họ hóng chuyện náo nhiệt. Một người để ý Tạ Túng Vi luôn kè kè sau nàng, mặt ửng hồng, xuýt xoa: “Nương tử đúng là có phúc lớn, phu quân tuấn tú thế kia còn chịu chen chúc cùng ngài đến xem phong thái Tần Vương điện hạ. Khí độ rộng lượng thật!”
“Phu quân nhà mình” – cụm từ này nghe hay đấy. Dù nửa sau toàn sai sự thật.
Tạ Túng Vi dịu mặt, hơi nghiêng đầu đáp lễ người vừa khen. Cô gái kia lập tức thụ sủng nhược kinh, mặt đỏ hơn nữa.
Thi Lệnh Yểu hừ nhẹ: “Tuấn tú thật sao? Ta không thấy, còn thấy Tần Vương điện hạ tuấn tú hơn chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play