“Xin lỗi, ta đến mà không báo trước.”
Tạ Túng Vi bước ra từ dưới giàn nho, ánh hoàng hôn rực rỡ nhuộm cảnh vật thành một bức tranh tươi đẹp. Theo từng bước chân chàng, tia nắng dịu dàng rơi nhẹ xuống khuôn mặt tuấn mỹ được trời cao ưu ái, như phủ lên một lớp ánh vàng óng ả. Chàng dừng lại cách Thi Lệnh Yểu vài bước, nhìn đôi má ửng hồng của nàng, giọng điệu lịch sự: “Không làm phiền nàng chứ?”
Thi Lệnh Yểu ngơ ngác lắc đầu, rồi liếc sang hai cậu con trai. Tạ Quân Đình tỏ vẻ tủi thân: “A gia cứ khăng khăng đòi đến, con đánh không lại Sơn Phàn thúc.”
Lời này chứa đựng khối lượng tin tức không nhỏ.
Tạ Túng Vi dịu dàng bổ sung: “Quân Đình này, ta chỉ muốn xem mẹ các con sống thế nào, có gì cần ta giúp không thôi.”
Tạ Quân Đình khoanh tay, ra vẻ “đừng coi ta là trẻ lên ba mà lừa”: “Rồi a gia đến đây, chưa thấy a nương đã muốn ở lại thêm chút nữa, đúng không?”
Tạ Túng Vi giữ nụ cười: “Quân Đình thông minh thật đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT