Tân khoa tiến sĩ tất thảy có hơn trăm hai mươi người, nhưng những kẻ chân chính khiến người ta nhớ tên thường chỉ là ba hạng đầu. Các quan viên không rõ nội tình bắt đầu châu đầu ghé tai, bàn tán xôn xao:
“Nghe nói năm nay kẻ đứng đầu bảng liên tục trúng tam nguyên, đến cả Thánh Thượng đích thân điểm danh xong liền cho vào Hàn Lâm Viện ngay. Trưởng công chúa nói đến chắc hẳn là hắn nhỉ?”
“Đã có bản lĩnh đoạt được ngôi đầu bảng, nghĩ đến sách luận hẳn phải cực kỳ xuất sắc, chắc chắn là hắn, không thể nghi ngờ gì nữa.”
“Nhưng Trạng Nguyên lang này hình như họ Nghiêu thì phải. Ta từng nghe Khương chưởng viện nhắc qua một lần, người ấy lại giống như họ Đỗ… Ờ, trong ba hạng đầu này có ai họ Đỗ không nhỉ? Được Khương chưởng viện thưởng thức, dù không phải Trạng Nguyên thì cũng phải là Bảng Nhãn chứ?”
Trong lúc mọi người trò chuyện, ánh mắt không ai không hướng về đám hậu sinh trẻ tuổi ngồi đối diện để đánh giá. Bên kia cũng rộn ràng bàn luận không kém, ánh mắt đồng loạt đổ dồn về một người. Có kẻ lên tiếng: “Nghiêu huynh, trưởng công chúa triệu gọi, sao không mau tiến lên?”
Nam tử nho nhã đang được vạn người chú mục ấy chính là Trạng Nguyên lang đứng đầu tam giáp lúc này. Hắn nghe vậy thì lắc đầu, bảo: “Kỳ thi lần này quy tụ biết bao đàn anh phó thí, sách luận hay nhất chưa chắc đã là của ta.”
Mọi người đều cho rằng hắn khiêm tốn, bèn nói: “Nghiêu huynh quả thật khiêm nhường quá mức. Trong đám tiến sĩ nơi đây, luận tài học, ai còn có thể sánh bằng Trạng Nguyên lang chứ?”
“Đúng vậy, Nghiêu huynh nói thế này không phải là xem thường bọn ta sao.” Những người còn lại cười ha ha, phụ họa theo để tâng bốc.
Trạng Nguyên lang khẽ liếc mắt về phía góc phòng, chỉ cười mà không đáp lời.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT