Trình Mộ Ninh vừa nói vừa rửa tay trước. Khi ngồi xuống, nàng cầm khăn lau sạch từng ngón tay một cách tỉ mỉ. Bùi Thiệu uống cạn ngụm canh xong cũng khép quyển sách lại, hỏi: “Chuyện quân vụ thế nào rồi? Đã thuyết phục được Thánh Thượng chưa?”
“Chưa biết.” Thị nữ bên cạnh cẩn thận thêm cơm. Trình Mộ Ninh cầm đũa lên, đáp: “Thánh Thượng tính tình thất thường. Lúc này nếu có ai cố tình nói ngược lại, thêm vài lời thổi gió bên tai, chưa biết chừng ngài ấy sẽ đổi ý. Từ từ thôi, để ngài ấy suy nghĩ thêm vài ngày.”
Trình Tranh vốn thích lời nói bùi tai, ai nói gì cũng nghe được vài câu.
Bùi Thiệu không thích đồ ngọt, nhưng Trình Mộ Ninh lại ưa thích. Từ khi nàng đến phủ, nhà bếp chuẩn bị bốn món thì ba món đều mang vị ngọt. Hắn chọn lựa một lúc, chỉ đành gắp một miếng đậu nói: “Ta phải nhắc công chúa một câu. Nếu việc không thành mà lại làm mất một đứa con trai, Lục Doanh không thể giải thích với Lộ Châu. Đến lúc đó, Thánh Thượng muốn dập lửa giận của Lộ Châu, cái nợ này chỉ có thể tính lên đầu nàng.”
Trình Mộ Ninh đang gắp một miếng cá thì khựng lại. Nàng vừa vào cửa, chưa kịp kể với Bùi Thiệu về cuộc đối thoại với Trình Tranh. Sao hắn lại biết nàng nhắc đến Lục Nhung Ngọc? Nhưng nghĩ lại thì cũng không lạ. Cấm quân ngự tiền và nội thị phần lớn là người của hắn. Muốn biết chuyện gì cũng quá dễ dàng.
Nàng ngẩng lên liếc Bùi Thiệu một cái. Trong thoáng chốc, đầu óc nàng nhanh chóng lướt qua cuộc trò chuyện với Trình Tranh trong cung vừa rồi. Nhưng kỳ lạ thay, nàng lại không nhớ rõ đã nói gì cụ thể.
Nhất là khi còn bị ánh mắt kia liên tục quấy nhiễu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play