Đã qua giờ cơm tối, thức ăn trên bàn vẫn chưa động đến một miếng, đã sớm nguội lạnh thấu xương. Bùi Thiệu thay một bộ áo bó tay ngắn, ngồi bên án kỷ. Hương bồ kết thoảng nhẹ trong không khí, đuôi mắt nam nhân còn vương chút hồng chưa tan sau cơn hoan ái. Hắn cúi mắt lướt qua thư từ vừa được đưa tới đặt trước án. Từ phòng trong, tiếng nước nhộn nhạo mơ hồ vọng ra.
Chốc lát sau, tiếng nước ngừng lại. Bùi Thiệu khép thư, cất lời: “Đã biết. Bảo hắn đợi. Gọi người hâm lại thức ăn.”
Gia tướng cố không nhìn vết cào trên cổ áo hắn, cung kính đáp lời rồi lui ra.
Chỉ một thoáng, rèm châu khẽ lay động. Trình Mộ Ninh mang theo hơi nước ẩm ướt vòng qua giá đồ cổ, ngồi xuống bên bàn. Vừa ngồi, nàng khẽ hít một hơi, điều chỉnh tư thế rồi cầm đôi đũa bạc, định gắp thức ăn.
Bùi Thiệu chặn đũa nàng nói: “Để người hâm nóng rồi ăn.”
“Không cần.” Trình Mộ Ninh gạt tay hắn, gắp miếng thức ăn nguội đưa lên miệng ăn hai miếng, dáng vẻ như đói lắm rồi.
Không phải đói lắm, mà là mệt đến kiệt sức. Nhìn kỹ thấy tay nàng cầm đũa còn run nhè nhẹ. Trình Mộ Ninh nhận ra, với Bùi Thiệu không ai có thể chiếm tiện nghi của hắn mà không phải trả giá.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play