Dù không rõ chuyện gì vừa xảy ra, Trình Mộ Ninh chỉ cần nhìn ánh mắt ấy của Bùi Thiệu là đã hiểu. Nàng khẽ nhướng mày, đưa tay cầm lấy xấp hồ sơ còn chưa kịp xem qua. Nhưng nàng không ngờ rằng, vừa định mang theo Bùi Thiệu rời đi, Lưu Ông đã chuẩn bị sẵn một cỗ xe ngựa nhỏ. Trình Mộ Ninh mới ngồi vững liền bị người ôm chặt eo, một nụ hôn che trời lấp đất ập xuống đè nàng ngã ra sau.
Xấp hồ sơ rơi xuống sàn, nàng toan đưa tay nhặt lại, nhưng đầu lưỡi đã bị hắn mạnh mẽ giữ lấy. Cảm giác tê dại trong khoảnh khắc khiến hơi thở Trình Mộ Ninh căng lên. Bỏ qua ý định vừa làm vừa nghĩ, nàng ôm lấy mặt hắn nhiệt tình đáp lại. Nàng cảm nhận được sự biến đổi trên cơ thể nam nhân, nhưng không gian chật hẹp không cho Bùi Thiệu chỗ để tung hoành. Hắn chỉ có thể nắm tay nàng áp sát mà hôn đến khi cả người đẫm mồ hôi.
Xe ngựa dừng trước cổng Bùi phủ, hai người lặng lẽ bước vào qua cửa nhỏ. Đêm tối gió lùa cũng không kinh động đến ai, chỉ có thị nữ lười biếng dưới hành lang giật mình hoảng hốt. Chưa kịp hành lễ đã nghe Bùi Thiệu đã lên tiếng: “Đun nước.”
Cánh cửa trước mặt nàng ấy liền bị đóng sầm lại.
Trình Mộ Ninh bị đặt dựa vào cửa, động tác của Bùi Thiệu có phần mạnh bạo. Nàng nhịn không được hít một hơi, mềm giọng nói: “Đừng kéo…”
Nàng cố gắng giật lại dải lụa rối rắm từ tay hắn.
“Lại xé nữa là hỏng mất…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT