Trình Mộ Ninh theo vào, còn tri kỷ chu đáo khép cửa. Song cửa sổ vẫn mở rộng, gió mang theo hương tử đằng thổi tới, nàng ngẩng cổ, tự giác để lộ vết thương trên cần cổ mảnh mai. Thật khó tưởng tượng nổi, nếu sơ suất thêm một chút ở vị trí này, hậu quả sẽ ra sao.
Mắt Bùi Thiệu lập tức tối lại, lực tay cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, nhưng Trình Mộ Ninh vẫn khẽ “Á” một tiếng. Bùi Thiệu dừng lại, đôi mắt rũ xuống khẽ nhướn lên nói: “Đừng có làm quá, ta còn chưa dùng sức.”
Thật sự không hiểu phong tình gì cả.
Từ gương mặt hắn, không còn thấy được cái vẻ vụng về lo lắng đáng yêu như hồi nàng mắc bệnh dạ dày trước đây.
Nhưng Trình Mộ Ninh vẫn không ngại bày tỏ chút tâm tư nhỏ của mình một cách thoải mái trước mặt Bùi Thiệu. Nàng “Ồ” một tiếng, trong giọng nói lộ ra tiếc nuối và mất mát không buồn che giấu. Ánh mắt nàng lướt từ dưới lên trên, như ngọn bút phác họa từng tấc da thịt của Bùi Thiệu, cuối cùng bình thản dừng lại trên đôi mắt phượng sâu thẳm của hắn.
Hai người một trên một dưới đối mặt. Bùi Thiệu bị nàng nhìn chằm chằm đến mức nhíu mày, lực tay bất giác tăng thêm. Lần này thì thật sự đau rồi, Trình Mộ Ninh theo bản năng ngửa ra sau né tay hắn: “Đau.”
“Ta còn tưởng công chúa không biết đau,” Bùi Thiệu lạnh lùng nói: “Công chúa ở Công Bộ khí định thần nhàn như vậy, người không biết còn tưởng màn kịch hôm nay do chính công chúa tạo ra.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play