Triệu Tông Chính chậm chạp mãi không thấy xuất hiện.
Dưới hành lang, mọi người chờ đến sốt ruột, lòng hiếu kỳ dâng cao, muốn biết cục diện hôm nay sẽ kết thúc ra sao. Phụ tử nhà họ Khương, vì liên quan đến vụ việc này, nên bị đám đồng liêu vây kín dưới hành lang. Khương Đàm Vọng vẫn kiên nhẫn đáp lại đôi ba câu, còn Khương Lan Vân thì mặt không biểu cảm, mím môi không nói. Hắn vốn không thích trò chuyện, lúc này rũ mắt không biết nghĩ gì, cho đến khi một đội cấm quân bước vào trong vườn. Người cầm đầu dừng trước mặt hắn, cất tiếng: “Tiểu Khương đại nhân.”
Khương Lan Vân rốt cuộc khẽ ngẩng mắt.
Đây là đội cấm quân được phái đi mời Triệu Tông Chính. Xung quanh thoáng chốc yên lặng, ai nấy đều vươn cổ nhìn ra sau, nhưng trước sau không thấy bóng dáng Triệu Tông Chính đâu.
Tên cấm quân đưa lên một xấp thư tín kèm bản cung khai, mặt không đổi sắc nói: “Bọn ta vừa đi mời Triệu đại nhân trên đường, lại gặp Triệu đại nhân đang hướng nơi này đến. Hắn tự nhận không làm tròn trách nhiệm, nhận hối lộ, muốn đích thân đến thỉnh tội với công chúa. Đây là bản cung khai chứng cứ phạm tội, vốn nên giao cho Đại Lý Tự thẩm phán. Điện Tiền Tư không dám vượt quy củ, Triệu đại nhân đã bị áp giải ngoài uyển. Tiểu Khương đại nhân có cần gặp trước không?”
Lời vừa dứt, lại vang lên một tràng tiếng thở dài đồng loạt.
Khương Lan Vân trầm mặc nhận lấy vật chứng. Tuy miệng nói không dám vượt quy củ, nhưng trên bản cung khai lại dính vết máu, rõ ràng cấm quân đã thẩm vấn qua. Triệu Tông Chính giờ phút này dù có thật sự ở ngoài uyển, e rằng cũng đã là nửa sống nửa chết. Còn là tự mình tra tấn hay phụng ý chỉ của ai thì không quan trọng, quan trọng là điều này đúng như ý nguyện của công chúa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT