Cũng chẳng khác mấy so với những người bị sắp đặt hôn nhân, tôi sắp bước vào cuộc sống hôn nhân bình thường. Có người chấp nhận số phận, có người vùng vẫy, có người thoát ra, còn tôi thì phức tạp hơn một chút, mắc kẹt giữa sự cam chịu và phản kháng.
Với tôi, kết hôn với một người không yêu đồng nghĩa với việc trở thành nô lệ của cuộc sống. Mọi thứ tươi sáng dường như bị đè nén chặt trong nấm mồ này, có lẽ tôi sẽ không thể thực sự sống đúng nghĩa được nữa.
Đêm tân hôn, Trịnh Trường Thanh dịu dàng vô cùng, còn tôi lại tê dại, như thể đang chìm sâu trong vũng lầy, dù thế nào cũng không thể với tới luồng không khí mới mẻ bên trên. Tôi há miệng thở dốc, anh ta liền chặn lại. Tôi cố hết sức bò lên, anh ta lại kéo tôi xuống, cho đến khi tôi một lần nữa rơi vào cảnh không thể thở nổi. Bùn lầy bao quanh tôi dường như có hình dạng, nó cọ rách làn da tôi, nuốt chửng máu thịt tôi, hóa thành con quỷ điên cuồng, bám chặt lấy tôi. Cũng giống như cuộc hôn nhân này, giáng xuống đời tôi một cú đòn mạnh. Tôi gục ngã, kiệt sức, chỉ có thể co người lại. Tôi không ngủ được, chỉ mở to mắt nhìn trân trân vào màn rèm.
Trịnh Trường Thanh cố tình cắn nhẹ vào bờ vai tôi, hơi thở nóng ấm phả lên da thịt tôi. Anh ta liên tục thăm dò phản ứng của tôi, mặt dày hỏi:
“Nhóc câm, em có yêu anh không?”
“Không.” Tôi chẳng ngại làm anh ta phật ý. Nếu anh ta không chịu được tôi mà chủ động ly hôn, vậy thì tôi có thể mơ mộng viển vông, tìm lại tự do.
Anh ta lại bắt đầu nói lời yêu, giọng điệu có phần cố ý:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT