Buổi tối, lão Đỗ mới về đến nhà. Dạo này ông ấy bận tăng ca, sáng đi sớm, tối về muộn, hao tâm tổn trí.
Mãi đến giờ tôi mới nhận ra, hai bên tóc mai của ông ấy trong thời gian ngắn đã bạc đi rất nhiều, tóc cũng bắt đầu thưa dần. Tôi muốn hỏi, nhưng lại không thốt nổi lời. Chẳng phải tôi mới là người nên tức giận sao?
Vừa vào đến cửa, lão Đỗ đã ngước mắt nhìn tôi, tiện tay vắt áo khoác lên ghế sofa, tháo lỏng cà vạt sọc chéo, rồi thuận miệng hỏi:
“Ăn cơm chưa?”
“Vớ vẩn, giờ này ai mà chưa ăn chứ, ông bận đến lú lẫn rồi à. Tôi để phần cho ông đấy, mau lại ăn đi.”
Tần Bùi Chiếu bê thức ăn đã giữ ấm ra, chu đáo xếp bát đũa ngay ngắn.
Tôi ngồi vào bàn ăn cùng lão Đỗ. Ông ấy ăn từng miếng lớn, miệng còn chưa nuốt xong đã nhét thêm một miếng thịt ba chỉ kho đẫm màu nâu đỏ, nhai ngon lành. Vừa nhai vừa nói không rõ lời:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play