Phương Chu nhận lấy thiết bị. Cô biết rằng Nhạc Viên không khác gì thế giới cũ. Nó có đầy đủ các cơ sở giải trí, internet độc lập, trò chơi, và cả những ngôi sao giải trí... Tóm lại, đây giống như một phiên bản thu nhỏ của thế giới cũ. Những thông tin về nơi này, cô có thể tự tìm hiểu trên mạng mà không cần Lôi Thiết giải thích nhiều.
Cô gật đầu đáp: “Biết rồi.”
Có lẽ vì muốn để Phương Chu quen với đường xá, Lôi Thiết không dùng kỹ năng dịch chuyển tức thời để đưa cô thẳng đến nơi ở. Thay vào đó, họ rẽ qua một con đường bên hông khu trung tâm thương mại dẫn đến bãi đỗ xe, nơi những gian chứa trong suốt được xếp thành hàng, bên trong đỗ xe một cách gọn gàng, ngăn nắp.
Lôi Thiết tiến đến một gian chứa có chiếc mô tô màu đỏ, giơ vòng tay của mình lên cảm ứng ở khu vực mở cửa. Cánh cửa gian chứa liền mở ra.
Chiếc mô tô màu đỏ có đường nét sắc sảo, thân xe được bảo dưỡng bóng loáng. Lôi Thiết bước chân lên, khởi động động cơ. Chiếc xe phát ra tiếng máy nổ rất nhẹ, yên tĩnh như một con báo đang nằm chờ. Lôi Thiết nghiêng đầu nhẹ, hất cằm ra hiệu cho Phương Chu: “Lên đi.”
Phương Chu: ... Cuối cùng cũng hiểu tại sao anh ta lái xe hay tàu ngầm đều có khí thế như vậy.
Cô bước lên ghế sau, tay bám vào áo của Lôi Thiết. Có lẽ vì môi trường trong Nhạc Viên giống với thế giới của cô mà Phương Chu bất giác hỏi: “Không có mũ bảo hiểm sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT