Tay cứng đờ của Tất Hạ khẽ nhúc nhích, lúc này, từ phía hành lang đột nhiên vang lên tiếng bước chân, từ xa đến gần, ngày càng rõ ràng.
Tất Hạ chợt tỉnh lại, trong khoảnh khắc ngẩng đầu lên, khuôn mặt mà cô đã nghĩ đến cả ngày bất ngờ đập vào tầm mắt.
Lúc này đúng là hoàng hôn, hành lang được phủ lên một vầng ánh vàng nhạt. Như một phép màu, thiếu niên đột nhiên xuất hiện, từ từ bước đến từ phía xa.
Thời tiết đầu xuân hơi lạnh, nhưng Trần Tây Phồn như không sợ lạnh, cậu mặc một chiếc áo phông trắng để lộ cánh tay, bên ngoài khoác một chiếc áo thể thao màu xanh, phía dưới là một chiếc quần thể thao màu đen. Dáng người cậu gầy nhưng không mảnh khảnh, vai bằng mà rộng, tứ chi thon dài, thuộc kiểu người mặc gì cũng đẹp.
Trần Tây Phồn đi không nhanh không chậm, toàn thân toát lên một vẻ lười biếng, đồng phục khoác lỏng lẻo trên vai, tay phải cầm một lon coca.
Từ giây phút cậu xuất hiện, sự chú ý của nữ sinh trước mặt không còn ở Tất Hạ nữa.
Ánh mắt của nữ sinh trở nên sáng lấp lánh, vội vàng nói: "Cảm ơn, không cần đâu, tôi tự đưa cho cậu ấy."
"Trần Tây Phồn—"
Thiếu niên chậm rãi nhấc mắt, nhìn về phía họ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play