Tình huống khẩn cấp, trong lúc đó, Tất Hạ cũng không kịp nghĩ xem câu nói này có ý nghĩa gì.
Sau khi cáp treo treo lơ lửng giữa không trung hơn mười phút, cuối cùng cũng từ từ chuyển động, mọi người đều thở phào nhẹ nhõm. Cáp treo ngày càng tiến gần mặt đất, xung quanh tiếng người ồn ào, dường như có du khách đang tranh cãi với nhân viên khu du lịch.
Trời chập choạng tối, mặt trời hoàn toàn lặn xuống thung lũng. Như vừa tỉnh giấc mơ, Tất Hạ và Trần Tây Phồn đều buông tay nhau một cách ăn ý.
Trần Tây Phồn chống tay vào thanh vịn đứng dậy, giọng khàn đục, "Cảm ơn."
Cửa cáp treo mở ra, cậu bước ra ngoài, biến mất trong màn đêm.
Cổng khu du lịch đông nghịt người, tiếng trẻ con khóc, tiếng du khách trách móc hòa lẫn vào nhau, nhân viên không ngừng xin lỗi an ủi, tất cả đều hỗn loạn.
Ngụy Vũ Bằng đến tìm cô: "Tất Hạ, không sao chứ? Nghe nói cáp treo gặp sự cố, các cậu bị mắc kẹt, giáo viên dẫn đoàn sợ chết khiếp."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play