Rồi lại biến thành: “Mẹ ơi, nhiều tiền thế à?”
“Mụ già nhà họ Tống này thật sự là ghê gớm, con trai lớn hiếu thuận không thích như vậy, cũng chỉ lo cho đứa nhỏ! Chẳng trách người ta ầm ĩ!”
“Cũng may có đứa con gái nhà họ Túc này, bằng không thằng cả nhà họ Tống không phải vừa bị bắt nạt còn không thể nói chuyện sao? Đây chính là sáu trăm sáu mươi đồng đấy...”
Vương Kiến Nghiệp cũng nghe vào tai, ông ta hạ giọng, nói: “Được rồi, đều im lặng một chút, nhà họ Tống, nếu ông bà phải trả ba trăm còn không muốn, việc này tôi lập tức mặc kệ, đến lúc đó đứa con trai nhỏ bảo bối của bà có thể cưới được vợ hay không ai cũng không biết!”
Bà Tống khóc lóc: “Đại đội trưởng, ông không thể mặc kệ như vậy!”
Vương Kiến Nghiệp rất bất đắc dĩ: “Tôi cũng không có biện pháp, dù sao tôi rất bận rộn, sao có thể thời thời khắc khắc nhìn chằm chằm người ta? Bà đưa tiền chẳng phải xong à.”
Nghe đến đây, đầu óc bà Tống ù ù, nắm chặt bả vai chồng, bóp cánh tay ông ta đến mức tím tái, nghiến răng nói: “Được! Tôi đưa nó cho! Nhưng phải cho tôi tiền lương hưu mỗi năm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT