Mẹ Tống không ngừng lắc đầu, hình tượng bà già điên cuồng, cũng không ầm ĩ với bọn họ, muốn chạy về, trong miệng lải nhải: “Các người điên rồi, điên rồi! Làm sao có tiền chứ...”
Lúc này Vương Kiến Nghiệp lại giữ chặt người: “Trước đừng đi, chuyện này phải nói rõ ràng, bằng không sau này còn sẽ ầm ĩ!”
“Đại đội trưởng, ông đừng nghe cô tôi nói lung tung, đâu có nhiều tiền như vậy!” Ba Tống gào giọng nói.
Túc Kiều Kiều hai tay ôm ngực: “Đương nhiên có rồi, các người không biết à, bưu điện đều có ghi chép, chúng ta đi bưu điện tra một chút là biết, tôi nói cho bà biết, nếu các người không cho, sau này con trai hai người đừng nghĩ tìm vợ tốt, ai dám kết thân các người, tôi sẽ tới nhà đấy ầm ĩ, đến lúc đó để cho con trai bà độc thân cả đời!”
Trẻ con nông thôn đều kết hôn sớm, mười sáu mười bảy tuổi bắt đầu bàn chuyện kết hôn, vừa vặn Tống Thanh Sơn cũng bắt đầu bàn chuyện kết hôn, có điều tình huống của cậu ta không tệ, bởi vì trong nhà được Tống Thanh Hàm cho ăn mập hơn nhà người khác, cho nên nhà họ Tống muốn chọn một nhà tốt, tốt nhất là gia đình ăn lương thực hàng hóa.
Người nhà họ Túc đều sáng mắt lên, đánh rắn đánh bảy tấc, Túc Kiều Kiều nói đúng lắm!
Tôn Phương lập tức gật đầu với con gái: “Đúng vậy! Nếu bà ta không công bằng, không trả lại tiền của Tống Thanh Hàm, chúng ta mỗi ngày đều ầm ĩ, ầm ĩ đến nhà bà ta không yên!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT