Đôi mắt anh dịu dàng, động tác thân mật, giọng nói đều cẩn thận, sợ cô không vui.
Túc Kiều Kiều đương nhiên cảm giác được, là con gái, tuy rằng bình thường cô tùy tiện, nhưng lúc này cảm giác mẫn cảm ngoài ý muốn, cũng chú ý tới anh thay quần áo, đoán được tâm tư của anh.
Quyết đoán bỏ lại nhiệm vụ không có ý tốt kia, tức giận trợn trắng mắt, nũng nịu trách cứ nói: “Đến mức đó sao? Yên tâm, tôi không phải là người gây sự, anh đã bị thương cả rồi, tôi còn có thể làm sao bây giờ?”
Cuối cùng, cô hỏi: “Có phải anh chưa ăn cơm đúng không? Làm chút gì cho anh nhé?”
Tống Thanh Hàm nhìn dáng vẻ tức giận của cô, trong lòng vừa ấm vừa chát, vô số lần ở trong lòng tự nói với mình, cũng may lúc trước nghe đề nghị của Đại Ngưu, cưới cô về.
Bên cạnh cô, anh cảm nhận được như một ngôi nhà thực sự.
Tống Thanh Hàm mím môi, không hé răng, chỉ gật đầu một chút, ánh mắt còn nhìn cô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play