Tề Ngọc Liên: “Cũng đúng, thanh niên An khôn khéo thật, tối qua cô ấy còn không biết xấu hổ xin nửa cốc trà gừng đường đỏ của thanh niên Tiết, em mặc kệ cô ấy.”
...
Năm ngày sau.
“Tề Ngọc Trân, em không cảm thấy ghê tởm sao?”
An Lâm ăn trưa xong đến sân nhà Tề Ngọc Trân làm việc rất sớm.
Lúc cô ấy tới, gia đình Tề Ngọc Trân đã ăn cơm xong, ba mẹ đưa hai em trai ra ngoài làm việc, để hai chị em ở nhà.
Hai chị em ở nhà cũng không nhàn rỗi, làm việc nhà xong thì lại làm việc cùng mấy cô gái.
Cô ấy nói không đầu không đuôi, nhưng Tề Ngọc Liên đoán được là chuyện gì:
“Thanh niên An, chị đang nói về chuyện của Phương Cường?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT