Nghe em gái nói xong, Tề Ngọc Trân khuyên cô ấy đừng mê tín.
“Gần đây Đường Nữu cứ như vậy, chị để ý thấy, cứ cảm thấy sắp có chuyện gì đó xảy ra, nhưng lại không thể làm gì được, chỉ có thể trơ mắt nhìn.
Chị không ngạc nhiên khi cô ấy tự tử, chỉ là không ngờ tới cô ấy sẽ tự tử vào giữa đêm, may là mẹ chồng nghe tiếng động và bí mật đi theo, nếu không thì đừng nói là thanh niên Tiết, ngay cả thần tiên cũng khó cứu.”
Lúc Đường Nữu nhảy xuống sông đã do dự, có lẽ đang nghĩ đến việc bơi trở lại bờ, nhưng tiếng của mẹ chồng làm cô ấy không thể không bước vào đường cùng, dù sao nếu quay lại thì vẫn bị đánh và chửi rủa.
Thanh niên đến và cho cô ấy một tia hy vọng.
Tề Ngọc Liên: “Đường Nữu thật đáng thương. Em đã muốn gọi cô ấy là Khổ Nữu từ lâu rồi, nhưng em sợ cô ấy nghe chữ Khổ Nữu sẽ càng cảm thấy tệ hơn. Những người chỉ trích Đường Nữu đúng là bị khùng, Phương Cường và mẹ chồng cô ấy là người khùng điên nhất. Đường Nữu chọn cách bí mật tự tử giữa đêm, đúng là quá nhân từ, Phương Cường quá kinh tởm, cưới được người tốt như vậy mà không biết trân trọng.”
Cảm giác tồn tại của Đường Nữu còn thấp hơn chị Phi Phi, mỗi lần nghe được chuyện của cô ấy đều là bị chồng và mẹ chồng đánh đập, đội trưởng nữ đến thăm mấy lần nhưng đều không có tác dụng gì.
Tề Ngọc Trân:
“Ngày mai chúng ta đến nhà Kiều Cô xem Đường Nữu thế nào, mong là cô ấy đừng nghĩ quẩn nữa.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT