Nói cho cùng, gia đình của Chu Du Hinh đặt lợi ích lên trên hết, lớn hơn cả đứa con gái đã nuôi dưỡng mười mấy năm.
Vân Lạc đã hiểu ra mọi chuyện, trái tim nàng sáng bừng lên, giống như hồ nước trong veo, không còn đục ngầu nữa.
“Muội đã suy nghĩ rõ ràng rồi, cảm ơn biểu ca.” Vân Lạc ngửa gương mặt tươi cười lên, đôi mắt cong cong, sáng lấp lánh như ánh trăng.
Chung Tịch gật đầu, nhìn gương mặt tươi cười, đôi mắt phát sáng như sao của nàng thì không nhịn được duỗi tay xoa đầu nàng một cái, sau đó lại lau khóe miệng nàng như không có việc gì, ngón tay khẽ dùng sức, cọ qua cánh môi nàng.
“Có vụn bánh.” Giọng hắn trầm thấp.
“… À, cảm ơn.” Mặt Vân Lạc đột nhiên ửng hồng. Nàng giơ tay xoa khóe miệng, nhiệt độ từ ngón tay biểu ca dường như vẫn còn lưu lại trên khóe miệng vừa bị chạm vào, làm nó nóng bừng lên. Nàng ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái, rồi vội vàng cụp mắt xuống, chỉ là gương mặt càng lúc càng đỏ và những đầu ngón tay đang bận rộn bấm vào lòng bàn tay đã bán đứng nàng.
Chung Tịch thong thả ung dung xoa ngón tay, trông hắn có vẻ bình tĩnh, nhưng mặt đã đỏ tới mang tai, tay cũng run rẩy. Hắn, dường như đã đi quá giới hạn, liệu biểu muội có bị hắn dọa sợ không?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play