Nhớ lại lúc nãy thấy Lưu Thúy hay xoa lưng, Lý Thính Vân lại cau mày: “Chị dâu ba, sức khỏe của chị phải chú ý, nếu cảm thấy không khỏe thì đừng cố gắng quá.”
“Được rồi, được rồi, chị biết rồi.” Lưu Thúy nhìn cô cười: “Coi em nói kìa, cứ như chị chẳng làm nổi việc gì ấy, chị không yếu đuối đến thế đâu.”
Lý Thính Vân mở miệng, còn muốn nói gì đó, nhưng chính Lưu Thúy đã nói vậy, cô cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Ngày hôm sau, Diêu Tuyết Oánh và Lý Do ra ngoài mua đồ chuẩn bị cho đám cưới, Lý Thính Vân hôm nay không cần đến chỗ Diêu Tuyết Oánh, vui mừng vì có thể nghỉ ngơi một ngày.
Buổi tối khi ăn cơm, Lý Thính Vân nhìn ba đứa trẻ tranh giành cái đùi gà cuối cùng, trong lòng cô lại bất giác nghĩ đến một chuyện khác.
Dịch Dương đã ăn xong từ lâu, thấy ba đứa trẻ tranh nhau cái đùi gà cũng chẳng phản ứng gì.
Dù sao thì được vợ nuôi cho ăn ngon mỗi ngày, bọn nhỏ bây giờ ăn thịt hàng ngày, không còn khao khát thịt nhiều như trước nữa. Giờ bọn chúng tranh đùi gà chỉ là để vui thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play