“Em…” Giọng của Lâm Ngọc Trân nhỏ như tiếng muỗi kêu: “Em không còn mặt mũi nào để về nữa…”
Giọng cô ấy càng ngày càng nhỏ, đến cuối cùng thì không nghe thấy nữa.
Nhưng Lý Thính Vân và Dịch Dương vẫn nghe được câu cuối cùng cô ấy nói.
Lý Thính Vân đoán rằng ngoài việc cảm thấy xấu hổ không muốn về, còn có một lý do khác, chính là chuyện mà cô ấy vừa nhắc tới lúc Dịch Dương không có ở đây.
Nhưng Dịch Dương không biết, chỉ nghĩ rằng lần này Lâm Ngọc Trân bị lừa, lại còn bị bán tới đây, nên cô ấy cảm thấy không còn mặt mũi gặp người khác, không muốn về nhà.
Anh lên tiếng khuyên nhủ: “Em ra ngoài lâu như vậy, dì cả chắc chắn rất lo cho em, còn có cả Hữu Tài nữa, em không muốn để họ biết rằng em vẫn an toàn sao?”
Lâm Ngọc Trân cúi đầu, ngón tay vô thức vặn xoắn vạt áo: “Em bị lừa, mới đến được đây. Giờ mà về, em không biết họ sẽ nhìn em thế nào nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT