Cô mạnh tay hất tay Quan Mộng Đình ra, xách giỏ rau, miệng lẩm bẩm “phiền thật đấy”, rồi nhanh chóng trở về nhà bên cạnh.
Quan Mộng Đình đứng im tại chỗ, nghe rõ ràng từng lời cuối của Lưu Thúy, sắc mặt cô ta lúc trắng lúc xanh.
Tam Oa đang ở trong sân chơi đuổi bắt bướm, thấy Lưu Thúy rời đi, lại thấy một người phụ nữ mặc váy trắng, không biết nghĩ gì, liền loạng choạng bước tới gần.
Bàn tay nhỏ nắm lấy vạt váy của Quan Mộng Đình, đôi mắt to tròn nhìn lên, có vẻ như đang ngưỡng mộ chiếc váy đẹp của cô ta.
Lý Thính Vân cau mày.
Cô không ưa gì Quan Mộng Đình, nên cũng không muốn để Tam Oa tiếp xúc với cô ta. Cô đang định kéo Tam Oa lại thì thấy Quan Mộng Đình cúi đầu, nhìn thấy người đang nắm váy mình là Tam Oa, vẻ mặt ghét bỏ thoáng qua.
“Cút ra!” Cô ta động chân, đẩy Tam Oa ra. Tam Oa vốn mới tập đi, còn chưa vững, bị đẩy một cái liền mất thăng bằng, ngã phịch xuống đất, lòng bàn tay trắng nõn cũng bị xước một vệt dài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play