Quả nhiên, chưa đầy lúc sau, Dịch Dương vừa gói sủi cảo, vừa giả vờ hỏi bâng quơ: “Nhà mình vẫn còn trứng gà với thịt heo à?”
Lý Thính Vân mỉm cười giải thích: “Thịt heo là hôm trước lúc về chúng ta mua, còn trứng gà thì mẹ gửi qua.”
Dịch Dương ậm ừ, sắc mặt và giọng điệu không để lộ điều gì, không biết là anh có tin không. Lý Thính Vân cũng không bận tâm, cô cũng đâu hy vọng anh sẽ tin mấy lời này, nếu không sau này giải thích chuyện không gian còn phiền phức hơn.
Đang nói chuyện, Đại Oa đã gói xong một chiếc sủi cảo. Bé giơ bàn tay lên khoe với Lý Thính Vân, mắt sáng long lanh: “Mẹ ơi, con gói xong một cái rồi, mẹ nhìn xem!”
Lý Thính Vân nhìn qua, thấy chiếc sủi cảo trong tay Đại Oa cũng có vẻ ra hình thù đấy, chỉ có điều hơi lép một chút.
“Ừ, được đấy.” Cô khen: “Nhưng nếu phần nhân đầy hơn chút thì sẽ ngon hơn.”
Đại Oa nghe lời, cái sủi cảo tiếp theo gói nhiều nhân hơn. Đáng tiếc lại không nắm rõ, nên phần bụng sủi cảo phồng lên quá, rách cả vỏ bột.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT