Lâm Ngọc Trân có từ bỏ công việc này hay không, mọi người đều không rõ. Họ cũng không biết được Lâm Ngọc Trân hiện giờ nghĩ gì, lại càng không hiểu vì sao cô ấy lấy tiền sính lễ của em trai trong nhà để đóng một khoản phí giới thiệu nào đó.
Buổi chiều sau giấc ngủ, Dịch Dương tỉnh dậy, liền thấy vợ mình và mấy đứa nhỏ đang ăn táo. Anh hơi băn khoăn, rõ ràng nhớ là nhà hình như không mua nhiều táo, ngay ngày đầu tiên về anh đã mang một nửa qua nhà cũ bên họ Dịch, vậy mà số táo còn lại vẫn ăn được lâu như vậy sao?
Thấy ánh mắt của Dịch Dương, Lý Thính Vân cũng nhận ra anh đang nhìn quả táo trên tay cô, nhưng cô không nói gì. Dù sao chuyện này cũng sớm muộn sẽ lộ ra, cứ để Dịch Dương dần quen đã.
“Anh dậy rồi à?” Lý Thính Vân chỉ vào quả táo, mỉm cười hỏi: “Ăn táo không?”
Dịch Dương đi tới, cầm một quả táo lên cắn một miếng, ngọt giòn và thanh mát. Ôm lấy Nhị Oa, Dịch Dương hỏi: “Táo ngon không con?”
Nhị Oa gật đầu: “Ngon lắm ạ!”
Thằng bé ăn đến nỗi nước táo chảy đầy tay, thấm ướt cả cổ áo. Trái lại, Đại Oa lại khá sạch sẽ, vì là con gái nên bé ăn uống cũng ý tứ hơn, luôn dùng khăn lau sạch nước táo dính trên tay.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT