Dịch Dương càng nghĩ càng buồn cười, cô vợ của anh sao mà đáng yêu thế.
Lý Thính Vân đã ăn no, bế Tam Oa cho bé uống nước, để Dịch Dương ăn cơm.
Nhớ đến bóng lưng của Lâm Ngọc Trân lúc rời đi, cô hỏi: “Anh nói xem, em họ vì sao lại chấp niệm với vị trí ở nhà máy thép đến vậy? Nếu không được anh giúp, cô ấy sẽ tìm ai nữa?”
Dịch Dương nuốt miếng cơm, nghĩ ngợi rồi đáp không chắc chắn: “Ngoài cha mẹ ruột, có lẽ là cha mẹ anh. Trước đây cô ấy lớn lên ở nhà anh, cha mẹ anh đối xử với cô ấy khá tốt.”
Nghe đến đây, Lý Thính Vân sững người một chút, nghi ngờ hỏi: “Vậy có phải cô ấy giận dữ bỏ đi là để đến chỗ cha mẹ chúng ta không?”
Dịch Dương cũng nhìn cô, đáp: “Rất có thể.”
Lúc này, Đại Oa và Nhị Oa đã ăn xong, đang chơi trước cửa sân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play