Thấy anh họ và chị dâu im lặng, Lâm Ngọc Trân sốt ruột nói: “Người đó bảo vị trí quan trọng thì không thể giao bừa, nên mới để em vào làm bếp. Nhưng anh ta nói lương cũng gần bằng các công nhân, chỉ thiếu vài đồng thôi.”
Lý Thính Vân đút cho Đại Oa một muỗng canh, rồi gắp thức ăn cho Nhị Oa, sau đó mới hỏi: “Em nói người đó là cậu của người bạn thuở nhỏ của em, vậy bạn em làm vị trí gì trong nhà máy thép?”
Lâm Ngọc Trân ngẩn ra. Cô ấy nghĩ ngợi một lúc rồi không chắc chắn nói: “Hình như cũng là công nhân thôi? Cô ấy cũng chỉ học hết mấy năm tiểu học, chắc cũng không làm được vị trí gì quan trọng.”
“Vậy ra em cũng không rõ bạn em làm vị trí gì?” Dịch Dương hỏi: “Còn cậu của bạn em có chức vụ gì? Có khả năng lớn đến mức giúp em vào làm sao? Em có chắc là bạn em thật sự làm ở nhà máy thép không?”
Một loạt câu hỏi của Dịch Dương khiến Lâm Ngọc Trân mờ mịt, Triệu Hữu Tài bèn lên tiếng: “Thật ra em cũng thấy chuyện này không đáng tin lắm. Em đã định không để cô ấy đi rồi, nhưng cô ấy cứ khăng khăng kéo em đến đây để nghe ý kiến của hai người.”
“Triệu Hữu Tài!” Lâm Ngọc Trân tức giận đánh vào vai anh ấy: “Sao anh lại không đứng về phía em vậy?”
“Sao anh lại không đứng về phía em chứ?” Triệu Hữu Tài xoa vai, lẩm bẩm: “Bạn em rõ ràng là kẻ lừa đảo rồi. Cô ta nói làm ở nhà máy thép, nhưng hầu như ngày nào anh cũng gặp cô ta trong làng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play