Lá bài trong tay lại trở về trạng thái trống trơn, được hệ thống thu hồi về bảng điều khiển, lòng bàn tay Chúc Ninh giờ đã trống không.
Lúc trước Lâm Hiểu Phong bị buộc phải chui vào Lá Bài Trống, tuy Chúc Ninh chưa từng trải qua cảm giác đó, nhưng cô nghĩ việc bị người ta “thu vào” chắc chắn sẽ chẳng dễ chịu gì.
Lâm Hiểu Phong mới mười tuổi, Chúc Ninh đã đọc hết mọi hoạt động trên tài khoản mạng xã hội của em ấy mà vẫn không thể miêu tả được rõ ràng tính cách của cô bé này. Lâm Hiểu Phong sống quá đỗi kìm nén.
Cô bé vừa mới mất mẹ, lại đột ngột biến thành vật ô nhiễm, hoặc nói chính xác hơn là trở thành dị năng giả. Một đứa bé như thế, làm sao có thể kiểm soát được năng lực của bản thân? Trong hoàn cảnh này, dù Chúc Ninh có nói gì đi nữa thì cũng như đang đứng từ trên cao mà giảng đạo.
Căn phòng lặng ngắt như tờ, không một tiếng động, thậm chí còn chẳng nghe được cả tiếng cựa quậy.
Chúc Ninh ngồi trên sofa, chiếc TV màn hình lớn màu đen trước mặt đang phản chiếu bóng dáng của cô.
“Chị kể cho em một bí mật nhé,” Chúc Ninh cất lời, “Thực ra chị không phải là người của thế giới này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT