“Tôi muốn cho nổ tung Dược Phẩm Vĩnh Sinh.”
Trong tiệm Nữ Vương Cao Quý, lần đầu tiên Chúc Ninh ngồi xuống quầy bar để gọi món, câu đầu tiên mà cô thốt ra lại là: Tôi muốn cho nổ tung Dược Phẩm Vĩnh Sinh.
Chúc Ninh và đám sát thủ bên phía Dược Phẩm Vĩnh Sinh không hề giao thủ, dường như đối phương chỉ đến để khiến cô cảm thấy ghê tởm. Sau khi bước ra khỏi buồng điện thoại, phản ứng đầu tiên của cô không phải là quay về Tổ Ong, mà là đi đến tiệm Nữ Vương Cao Quý.
Cô tìm Tống Tri Chương để tiêu xài, gọi một ly đồ uống rẻ nhất, dù cô còn chẳng biết thức uống đó là gì.
Tống Tri Chương không thể từ chối khách hàng của mình, mà còn đích thân tiếp đãi cô. Anh ấy nhìn quanh một vòng, sau đó kích hoạt vách ngăn ảo màu xanh giữa các chỗ ngồi để bảo vệ sự riêng tư của khách.
Nếu khách hàng có nhu cầu, có thể nâng vách ngăn ảo màu đen lên, như vậy sẽ không bị nhìn thấy hay nghe thấy. Hiện tại, trạng thái màu xanh đã có khả năng cách âm nên dù khách hàng ngồi tại quầy bar có thể nhìn thấy nhau nhưng cũng không thể nghe được đối phương nói gì.
Nếu khách hàng hứng thú với nhau thì có thể tắt vách ngăn, nếu không thì giữ lại không gian riêng tư cho bản thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT