Tú Nương ôm lấy một chắn tay của Tam Lang, nũng nịu nói:
"Tam Lang, có tiền thật là tốt, thích gì cũng có thể mua, tự mình vui vẻ mà tặng người khác cũng vui."
Đúng vậy, khoảnh khắc hạnh phúc nhất của con người chính là lúc vừa mới thoát khỏi nghèo khó, khi có tiền nhưng chưa phải quá giàu, đủ để thỏa mãn nhưng chưa hoàn toàn dư dả, vừa vặn cân bằng.
Ham muốn là thứ mãi mãi không có giới hạn, ăn nhiều quá thì no, ăn ít quá thì đói, chỉ có nửa no mới là trạng thái tốt nhất.
Tam Lang giơ tay chạm nhẹ vào trán nàng, cười nói:
"Không phải nàng quên là còn Tết Trung Thu, Hội Đèn Lồng Nguyên Tiêu đấy chứ..."
"A! Vui quá nên quên mất rồi!" Tú Nương hối hận đập nhẹ lên đầu mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT