"Há miệng ra nào, để con xem lưỡi của cha," Tống Cảnh Trần nói.
Tống Tam Lang phối hợp, mở miệng ra.
"Toàn mùi rượu," Cảnh Trần nhăn mũi, "Không cần nói cũng biết cha đã uống rất nhiều. Say rồi phải không? Khó chịu chứ? Nhưng khó chịu cũng chẳng ai chịu thay được, sau này cha còn uống nữa không?"
Tống Tam Lang cười khổ: "Nghe lời tiểu lang trung, sau này uống ít thôi."
"Ừm, biết sai mà sửa là cha tốt!" Tống Cảnh Trần gật gù, "Để con nghe thử bụng cha xem nào."
Nói rồi, thằng bé vén áo cha lên, dùng ngón tay gõ nhẹ như đang thử độ chín của dưa hấu, rồi kết luận: "Ừm, cứng đờ, không bình thường, chắc là uống quá nhiều rượu, khiến thức ăn bị ứ đọng. Để con xoa cho tiêu bớt."
Cảnh Trần bắt chước cách cha thường xoa bụng cho mình khi bị đầy hơi, dùng bàn tay nhỏ xíu cào cào trên bụng cha. Nhưng lực của một đứa bé nào có bao nhiêu, chỉ khiến Tống Tam Lang cảm thấy nhột nhột, bật cười nói: "Được rồi, được rồi, cha không đau nữa, không cần con xoa đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT