Tú Nương muốn nói gì đó nhưng Tam Lang phất tay ngăn lại.
Trẻ con không phải người lớn, thế giới của chúng đơn thuần, sợ hãi là sợ hãi, không cần miễn cưỡng ép chúng không được sợ.
Nếu nó yêu người, vậy thì dù người có trở thành thế nào, nó cũng sẽ không sợ, chỉ biết đau lòng vì người.
Trần ca nhi không phải do ngoại tổ nuôi lớn, không thể yêu cầu đứa bé nhất định phải giống như Tú Nương, chỉ có lòng thương xót đối với nhạc phụ. Có những chuyện cứ để thuận theo tự nhiên, nói đạo lý nhiều cũng vô ích.
Cảm xúc của trẻ con đến nhanh, đi cũng nhanh. Ngủ một giấc, có phụ mẫu ở bên cạnh, Tống Cảnh Trần lại không sợ nữa, chớp mắt hỏi:
“Phụ thân, ngoại tổ thương con như vậy, dù có thay đổi thế nào cũng sẽ vẫn yêu con như trước đây, đúng không?”
---

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play