Nhạc phụ và nhạc mẫu nuôi mấy con gà, trứng gà để dành từng quả một, chẳng nỡ ăn mà giữ hết cho ngoại tôn. Mỗi lần đưa tiền cho họ, họ kiên quyết không nhận, cứ bảo đôi phu thê trẻ giữ lại mà dành dụm. Cả hai ông bà đều chỉ nghĩ cho nhi nữ nhà mình.
Thấy Tống Tam Lang mua nhiều thứ cho nhà thân sinh như vậy, Tú Nương cảm động vô cùng. Tự mình mua cho nhà nương thì khác, còn phu quân chủ động mua thì lại là một chuyện khác.
Tống Tam Lang nói: “Lát nữa đến phố đồ ăn phía trước, ta mua sẵn ít thức ăn chín mang qua, trời nóng thế này, để nương và nàng khỏi phải vất vả nấu nướng.”
Nhà thê tử không như nhà mình, nhà mình có bếp riêng đầy đủ dụng cụ, còn nhà nhạc phụ nhạc mẫu chỉ có một cái chảo to nấu đậu nành, những thứ khác đều rất đơn sơ. Mỗi lần chuẩn bị tiếp đãi con rể, nhạc mẫu và Tú Nương lại phải loay hoay cả buổi trời.
Tú Nương mắt đỏ hoe, khàn giọng nói: “Được.”
---
Lúc này, tại một ngôi nhà đất đơn sơ ở ngoại thành kinh đô, Tào Đại Lang cầm một cây gậy gỗ to, tức giận xông ra ngoài tìm người liều mạng, nhưng bị nương hắn giữ chặt. Bà Tào vừa khóc vừa khuyên:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT