Cảnh Trần đỗ đầu kỳ thi huyện, dĩ nhiên không thể so với thứ bảy cử nhân của ca ca, nên Tú Nương lập tức cảm thấy có khoe cũng chẳng khoe nổi.
Trong nhà liên tiếp có chuyện vui, các cháu trai đứa nào cũng giỏi giang, lão thái thái tất nhiên là mừng không khép miệng được. Chỉ là hiện tại còn chưa có điện thí, không tiện khoe khoang quá mức, bà nghĩ chờ một tháng nữa, sau khi Duệ ca nhi qua được điện thí, nhất định phải ăn mừng thật rôm rả một phen.
Lão thái thái không muốn phô trương, nhưng bằng hữu thân quen có quan hệ tốt với nhà họ Tống lại không nhịn được, nô nức đến chúc mừng, mấy ngày liền khách khứa ra vào Tống phủ không ngớt.
Hiện nay Hứa thị quản gia, chuyện tiếp đãi khách khứa dĩ nhiên do nàng toàn quyền xử lý.
Sau vài lần bị dạy cho bài học, Vương thị cũng đành phải thừa nhận mình đúng là không giỏi bằng con dâu, không giúp gì được cho con trai, trái lại còn gây thêm phiền phức. Được Trúc muội nhi khuyên nhủ ở bên, bà cũng dần dần nghĩ thông suốt.
Con dâu giỏi giang là chuyện tốt, bà ghen tị làm gì chứ? Chẳng lẽ phải cưới về một đứa phá của thì bà mới vui lòng chắc?
Về phần nhị phòng Giang thị, bà vốn là con gái tú tài, tuy có chút thanh cao nhưng là người biết thân biết phận, biết mình không thể so được với Hứa thị, cũng không tranh giành quyền quản gia, lo liệu tốt việc trong phòng mình là đủ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play