Hai phu thê cưới nhau mấy năm không có con thì đầy ra đấy, vốn dĩ cũng chẳng phải chuyện gì to tát, nhưng không chịu nổi người ta cố tình hướng sự chú ý vào chuyện đó, không có cũng hóa thành có.
Hứa thị đứng yên không nói một lời, nàng lặng lẽ chờ lão phu nhân nổi giận, bản thân chẳng làm gì cả mà lại thành tội nhân của nhà họ Tống.
Ánh mắt lão phu nhân rơi lên người Hứa thị, thở dài một tiếng, kéo tay nàng lại nói: “Chuyện hôm nay, khiến con chịu ấm ức rồi.”
Hứa thị ngẩn ra, không kìm được khẽ ngẩng đầu lên, “Tổ mẫu, con…”
Lão phu nhân nói: “Tổ mẫu cũng là nữ nhân, chuyện có con hay không không chỉ là việc của nam nhân, cũng là việc của nữ nhân, mà còn là việc của ông trời, không thể trách con được.”
Nước mắt Hứa thị lập tức tuôn rơi.
Tú Nương lấy khăn tay ra, vừa lau nước mắt cho nàng vừa tức giận nói: “Nương, con thấy bọn họ lần này rõ ràng là có ý đồ xấu, khắp cả kinh thành, dám bịa đặt chuyện về nhà mình thế này, ngoài cái nhà họ Thời kia, chẳng còn ai khác nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play