Sau khi Thẩm Cận Phong và Tần Diệp trở về nhà gỗ, những người khác đã hoàn thành nhiệm vụ bắt hải sản trong ngày.
Cố Thanh Thanh giữ đúng lời hứa, về đến nhà gỗ trước thời điểm họ trở về, đã nấu xong hải sản và thịt lợn.
"Lão đại ! Anh Diệp! Mau đi rửa tay ăn cơm! Em phải kể cho hai anh nghe thu hoạch siêu to khổng lồ hôm nay của em!” Thấy Thẩm Cận Phong và Tần Diệp về, mắt cậu ấy sáng rực, hệt như đứa trẻ mẫu giáo ở nhà nhìn thấy bố mẹ tan làm về.
Hà Nhĩ Vọng khoanh tay, mấy sợi tóc tím lộn xộn không nghe lời dựng đứng trong không trung.
Cũng may là nhờ nhan sắc của cậu ta có thể trấn áp được nên trông chỉ là lộn xộn chứ không phải trẻ trâu hay phá cách. Mặc dù lời nói của cậu ta vẫn trẻ trâu như mọi khi: "Cố Thanh Thanh, cậu đắc ý cái gì? Hôm nay tôi nhặt được gần gấp đôi cậu đó."
Cố Thanh Thanh tức đến phồng má: "Đó là vì tôi về sớm nấu đồ ăn, nấu cùng anh Mạc đó, cậu không cảm ơn tôi thì thôi, còn so với tôi?"
Hà Nhĩ Vọng cười đắc ý nhìn rất gợi đòn: "Không có mà, tôi siêu cảm ơn cậu! Cậu hôm nay thật sự quá tuyệt vời! Đã nấu cơm cho mọi người, đáng được khen ngợi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT