Trên màn hình, chàng trai trẻ mỉm cười, ánh mắt lấp lánh, từng đường nét nơi khóe mắt đuôi mày đều ánh lên vẻ thư thái, thoải mái.
Thẩm Cận Phong vẫn đang tiếp tục phân tích: "Dù sao thì mấy nghìn năm trước, kỹ thuật ra biển của tổ tiên chúng ta vẫn chưa lợi hại đến thế. Ngôi mộ này rõ ràng được lựa chọn vị trí rất cẩn thận – từ địa lý, độ sâu huyệt mộ đều có quy chuẩn rõ ràng, chắc chắn là do cao nhân chọn đất, rồi thợ thủ công thời cổ phối hợp xây dựng. Nếu đến được Nhật Bản thì cũng là may mắn lắm rồi.”
Nghe lời ví von của cậu, Tần Diệp bật cười.
“Vậy thì chắc chắn việc quay về sẽ không thành vấn đề.”
"Theo lý mà nói, nếu là hòn đảo gần nước ta thì chắc chắn sẽ có quân đội định kỳ tuần tra, có thể mấy ngày trước bão lớn nên không đến nhưng những ngày tới, hải quân tuần tra hoặc ngư dân ra khơi thể nào cũng gặp được." Anh suy nghĩ nhanh, lập tức phản ứng lại.
"Bingo!" Thẩm Cận Phong đồng tình gật đầu: "Ban đầu tôi còn nghĩ cách quay về nhưng giờ xem ra cũng chẳng cần phí công nữa, chúng ta chỉ cần phát tín hiệu cầu cứu rồi yên tâm chờ cứu viện thôi.”
"Thật sự không được, đến lúc đó tính toán phương hướng, chúng ta tự đóng một con thuyền đi. Từ Phúc còn có thể trôi dạt đến Nhật Bản, lẽ nào chúng ta lại không trôi ngược về được?” Cậu nói nửa đùa nửa thật.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT