Những dòng bình luận vừa nãy còn đang ríu rít, cười đùa không ngớt, chợt ngẩn ra một giây—rồi ngay sau đó đồng loạt cười ầm lên.

‘ HAHAHAHAHAHA cười chết mất thôi! Lễ phép, đúng là quá lễ phép luôn rồi.’

‘ Bàn về việc diễn đạt lịch sự câu “Đệt, đói chết ông rồi” ’

‘ Hà Nhĩ Vọng, tỉnh lại đi! "Tôi đói quá" không hợp với khí chất vương giả bá đạo của cậu chút nào đâu!! ’

‘ Cứu mạng, Hà Nhĩ Vọng khi nói chuyện “lễ phép” trông cũng ngoan phết đấy chứ!’

‘ Lầu trên, cậu chỉ có thính giác mà không có thị giác à? Nhìn cái đầu tóc tím kia của Hà Nhĩ Vọng xem, trông ngoan á? ’

‘ Sao lại không ngoan, chẳng lẽ không cho phép thiếu niên nổi loạn "lầm đường lạc lối" một chút à? ’

‘ Thần mẹ nó “lầm đường lạc lối”, nói lịch sự là lầm đường lạc lối á? Ừ, đúng rồi, đối với Hà Nhĩ Vọng thì đúng là vậy! ’

Tuy nổi tiếng là có “cái miệng không chịu thua ai”nhưng Hà Nhĩ Vọng lại là kiểu mắng người có lý—có tổ chức, có điểm nhấn, nghe xong thấy sảng khoái, chứ không phải kiểu gây ác cảm.

Vì vậy, tuy bình luận có vẻ như đang “mắng”, thực ra đều là đang đùa giỡn, trêu vui là chính.

Ngay khoảnh khắc Hà Nhĩ Vọng lên tiếng, Thẩm Cận Phong cũng lập tức nhìn về phía cậu ta.

Tất nhiên cũng nghe được mấy câu phát ngôn liên tiếp có phần buồn cười kia.

Xác nhận ánh mắt, đúng là một cậu ấm lớn xác.

Nhưng bản chất không xấu.

Thẩm Cận Phong, người đã trải qua bao nhiêu thăng trầm ở 999 thế giới chỉ cần liếc qua đã hiểu rõ bản tính, lập tức cảm thấy hơi đau đầu.

Cậu thật sự không mấy thích những nhóc con ồn ào kiểu này.

Tuy rằng, trong mắt Hà Nhĩ Vọng đang quyết tâm làm người lễ phép, dựng xây hình tượng mới thì nhận định này có thể coi là vu oan giá họa.

Thẩm Cận Phong chỉ lặng lẽ ngồi đó, không nói gì.

Nhưng có vẻ như việc Hà Nhĩ Vọng tỉnh dậy là một tín hiệu.

Những “thi thể” khác nằm rải rác trên mặt đất cũng lần lượt bắt đầu tỉnh lại.

Thẩm Cận Phong nhìn về phía người gần mình nhất.

Chàng trai vừa mở mắt này trông còn rất trẻ, nhỏ hơn Thẩm Cận Phong vài tuổi, khuôn mặt thanh tú, mang khí chất của cậu em trai nhà bên.

Tên là Kỳ Tu.

Từ ký ức trong đầu, Thẩm Cận Phong biết cậu ta chỉ mới 18 tuổi, vừa tốt nghiệp cấp ba vì cần tiền nên đã tham gia đội thám hiểm này.

Người hứa trả tiền là một thành viên khác trong đội tên Cố Thanh Thanh, nghe nói hai người là bạn học cấp ba.

Cố Thanh Thanh cực kỳ tò mò với những chuyến thám hiểm nơi hoang dã, nhưng lại muốn rủ thêm người để có ai chăm sóc nhau nên đã tìm đến Kỳ Tu.

Thẩm Cận Phong tiện thể liếc nhìn Cố Thanh Thanh, người cũng vừa mới tỉnh lại.

Mấy người trong đội này ai cũng đẹp trai một cách bất thường.

Thẩm Cận Phong ngạc nhiên thầm nghĩ.

Nếu nói Kỳ Tu là kiểu khiến người khác nhìn vào thấy dễ chịu, thì Cố Thanh Thanh lại là kiểu xinh đẹp rực rỡ.

Dùng từ “xinh đẹp” để mô tả một chàng trai có hơi kỳ quặc nhưng vẻ ngoài của cậu ấy quả thật chói sáng đến mức khiến người khác không thể rời mắt.

Chỉ có điều… giữa đảo hoang như này, nhan sắc là thứ vô dụng nhất.

Thẩm Cận Phong thu hồi ánh nhìn.

Trong mắt khán giả đang theo dõi livestream, họ chỉ thấy cậu lười biếng liếc qua hai người một cái rồi chẳng buồn để tâm nữa.

Biểu cảm thì lạnh tanh, hoàn toàn không có vẻ gì là vui mừng khi đồng đội tỉnh lại.

Thế nhưng lúc này, đa số khán giả đã bị thu hút bởi hai tấm bảng thiết lập nhân vật mới mà tổ chương trình vừa công bố.

【Tên: Kỳ Tu

Thân phận: Học sinh cấp ba vừa tốt nghiệp, nhận lời đi thám hiểm dã ngoại cùng Cố Thanh Thanh để kiếm học phí

Kỹ năng: Học bá

Tính cách: Nhút nhát, hèn nhát, sợ phiền phức】

【Tên: Cố Thanh Thanh

Thân phận: Cậu ấm con nhà giàu đam mê thám hiểm

Kỹ năng: Diễn xuất giỏi

Tính cách: Ích kỷ, kiêu căng, hống hách】

Rõ ràng, cả hai đều không phải là những nhân vật tốt đẹp gì.

Nếu đặt trong phim truyền hình, tổ hợp này chính là bộ đôi độc ác thường thấy nhất: phản diện dẫn theo đàn em.

‘ Ghê thật, trước đó Thẩm Cận Phong và Hà Nhĩ Vọng đều là nhân vật tốt, tôi còn tưởng tổ tiết mục cuối cùng cũng "làm người" tử tế rồi chứ, xem ra, đúng là đang "làm người" tử tế thật ’

‘ Chiêu cũ rích của tổ tiết mục rồi, mỗi mùa gần như đều cân bằng, ba nhân vật tốt, ba nhân vật xấu. ’

‘ Haizz, tổ tiết mục vậy mà lại sắp xếp cho Cố Thanh Thanh một nhân vật gần giống với con người thật của cậu ta ’

‘ Tôi nhìn Cố Thanh Thanh lớn lên đấy, trước đây tôi thích cậu ấy lắm, vốn còn tưởng cậu ấy sẽ từ sao nhí hot nhất trở thành ngôi sao hot nhất, rốt cuộc đứa trẻ này bị lệch lạc từ bao giờ vậy? ’

‘ Từ con cưng quốc dân đến kẻ bị vạn người khinh bỉ … Cũng khó trách, nổi tiếng quá sớm, được giới giải trí nâng như nâng trứng suốt bao năm, trẻ con mà thiếu định hướng, thành ra méo mó cũng không lạ. ’

‘ Cố Thanh Thanh chỉ là lệch lạc thôi á? Nhìn những việc cậu ta làm đi! Lúc đạo diễn Hà khó khăn nhất, đến tận cửa cầu xin cậu ta đóng vai khách mời, cậu ta không đồng ý thì thôi đi, vậy mà còn chế giễu tác phẩm của đạo diễn Hà là rác rưởi, bảo những nghệ sĩ khác đừng tham gia. Cậu ta quên ai là người đưa cậu ta vào nghề rồi sao? Đến nuôi một con chó cũng không vong ơn bội nghĩa như vậy! ’

‘ Thành thật mà nói, phim của đạo diễn Hà đúng là… chán. Nhưng vụ Cố Thanh Thanh làm thì quá lố, nhờ đó mà đạo diễn Hà mới được đồng cảm nhiều vậy, tiếc là phim vẫn flop. ’

‘ Cười chết mất, đến giờ mà Cố Thanh Thanh vẫn còn fan. Năm ngoái còn giơ tay tát thẳng mặt Lê Hạo ngay trên phim trường kìa! Người ta làm gì cậu ta đâu? Hay chỉ vì diễn tốt hơn thôi? ’

Không nằm ngoài dự đoán của Tôn Tân Bình.

Ngay khi Cố Thanh Thanh vừa xuất hiện trong chương trình, bình luận lập tức tràn đầy những lời chửi mắng.

Hình tượng của cậu ấy hiện tại ngoài đời thậm chí còn tệ hơn cả hai từ “ích kỷ” và “kiêu căng” mà chương trình mô tả.

Tôn Tân Bình nhìn vào thiếu niên xinh đẹp chói mắt trên màn hình, chỉ biết thở dài một tiếng.

Ông ta từng hợp tác với Cố Thanh Thanh, còn nhận ân huệ từ cậu ấy.

Giới giải trí thật giả lẫn lộn, như chảo dầu sôi sùng sục. Trước khi chương trình lên sóng đã có người dặn dò nhất định phải cho Cố Thanh Thanh một nhân vật không mấy tốt đẹp.

Bị áp lực đè nặng, Tôn Tân Bình chỉ đành gật đầu đồng ý.

Nhưng nếu là Cố Thanh Thanh mà ông ta nhớ trong ký ức, tuyệt đối không phải loại người ích kỷ nhỏ nhen.

Hai mùa trước của Bạn Là Người Như Thế Nào, đã có người bắt đầu đã nhận nhân vật tồi tệ nhưng cuối cùng lại thành công lội ngược dòng, nổi như cồn, trở thành ngôi sao hạng A.

Tục ngữ nói: nhân tính không chịu được thử thách.

Nhưng đôi khi, con người lại có thể vượt qua được cả những thử thách lớn nhất.

Liệu Cố Thanh Thanh có trở thành trường hợp ngoại lệ của mùa ba?

Tôn Tân Bình lặng lẽ nhìn dòng bình luận lướt qua màn hình.

Ông ta đã trao cho cậu ấy cơ hội, ít nhất kể từ sau khi Bạn Là Người Như Thế Nào chính thức phát sóng, chương trình này tuyệt đối sẽ không còn bất kỳ sự dàn dựng hay mờ ám nào nữa.

Về phần cậu thiếu niên vừa xuất hiện—Kỳ Tu.

Cũng giống như suy nghĩ của nhiều khán giả, thực chất cậu ta chỉ là người mà Tôn Tân Bình nhặt vào cho đủ số lượng thành viên.

Dù hai mùa đầu bùng nổ về độ nổi tiếng nhưng sự phân cực quá rõ ràng giữa các khách mời khiến tình hình không ổn định.

Người thì từ vô danh một bước lên mây.

Người lại từ đỉnh cao danh vọng rơi xuống vực thẳm.

Vừa có người bị cả mạng xã hội ghét bỏ nhưng sau chương trình lại được minh oan, được tung hô.

Cũng có những nghệ sĩ vốn giữ hình tượng hoàn hảo bỗng nhiên "lật xe" ngay trên sóng.

Đến mùa ba, gần như không còn ngôi sao nào tình nguyện tham gia.

Thậm chí, Tôn Tân Bình có chủ động mời cũng chẳng ai chịu đi.

Kỳ Tu là người ông ta tình cờ gặp được vào một đêm khuya khi đang uống rượu ở quán vỉa hè.

Thằng nhóc này thần thần bí bí, dường như đã quan sát ở quán đó rất lâu, thấy ông ta thì xông tới.

Cậu ta nói: “Chú ơi, sư phụ cháu mất rồi, cháu không có tiền tổ chức tang lễ.”

Tôn Tân Bình bối rối toàn tập.

Liên quan gì tới tôi?

Đôi mắt cậu thiếu niên long lanh như sắp khóc: “Chú có thể giúp cháu lo hậu sự cho sư phụ không?”

Tôn Tân Bình thật sự sốc nặng.

Sư phụ cậu mất, mắc mớ gì tôi phải lo?

Nhưng khi nhìn gương mặt trong trẻo, thuần khiết của cậu ta, ông bỗng thấy thương cảm, bèn nảy ra ý này.

Ông ta đứng dậy, định cúi người an ủi nhưng phát hiện ra… mình còn thấp hơn cậu ta.

“Khụ khụ.” Tôn Tân Bình giả vờ ho, vội ngồi lại, ra vẻ bình thường rồi hỏi: “Kỳ Tu, cháu có muốn vào giới giải trí không?”

"Giới giải trí kiếm tiền nhanh lắm, chú có thể giới thiệu công ty cho cháu, cho cháu tham gia show của chú, Bạn Là Người Như Thế Nào chính là chương trình của chú đó, cháu có biết không?”

Kỳ Tu ngơ ngác lắc đầu nhưng đáp ứng rất dứt khoát: “Cháu đồng ý.”

Thế là chương trình mùa ba có thêm một khách mời.

Vì ấn tượng ban đầu của ông ta với Kỳ Tu là “rất ngốc nhưng cũng rất can đảm” mà một người mới tham gia show thực tế nếu có hình tượng quá tốt thì lại không thật.

Cho nên, ông ta thiết lập tính cách nhân vật cho cậu ta là: nhút nhát, yếu đuối, sợ phiền phức.

Chỉ cần trong quá trình ghi hình, Kỳ Tu thể hiện được một nửa sự gan dạ như khi xông tới trước mặt ông hôm đó thì kiểu gì cũng có thể "phá kén" thoát vai.

Dù sao thì ông ta cũng coi như là người phát hiện ra nhân tài, không thể để cậu nhóc ấy thiệt thòi quá.

Bất quá, vì là người mới, nên hiện giờ không có nhiều người chú ý đến cậu ta.

Kỳ Tu là ai vậy? Không biết ’

‘ Không biết +1, vừa search thử, là người mới vừa vào giới giải trí ’

‘ Khó trách, không có bối cảnh, không có nhân khí, nhận cái nhân vật này cũng không lạ ’

Cũng có người nhìn thấu dụng ý tốt của Tôn Tân Bình.

‘ Sao tôi cảm thấy Tôn lão cẩu khá chiếu cố người mới nhỉ? Tính cách nhút nhát hèn nhát, chỉ cần người mới này trong quá trình thám hiểm có thể đột phá nhân vật ban đầu thể hiện dũng cảm hơn, có trách nhiệm hơn một chút thì lượng fan tăng lên thấy rõ luôn chứ sao! ’

Nhưng phần lớn mọi người lại không đồng tình với quan điểm đó.

‘ Nghĩ gì vậy? Sinh tồn hoang dã, người gan dạ đến đó còn có khi sợ chết khiếp. Vào show mà đã bị đóng mác “nhát gan”, không khéo chưa kịp thể hiện đã sợ chết khiếp rồi. ’

Trên màn hình, Cố Thanh Thanh và Kỳ Tu đều đã tỉnh lại.

Cả hai sau khi ý thức được tình cảnh hiện tại, lại cảm nhận được cái đói trong cơ thể, liền bắt đầu lục tìm ba lô kiếm đồ ăn.

Lúc này, ống kính chuyển sang người thứ năm tỉnh lại.

Cuối cùng không phải toàn là trai trẻ nữa.

Hiện ra trên màn hình là một người đàn ông trung niên dáng người gầy gò.

Tuy ăn mặc tả tơi nhưng thần thái bình tĩnh, toát lên khí chất nho nhã và phong thái từng trải theo năm tháng.

Ngũ quan cũng rất đẹp, nhìn thoáng qua là một chú đẹp trai.

Màn hình hiện thiết lập nhân vật:

【Tên: Mạc Phàm

Thân phận: Trung niên thất nghiệp quyết định thám hiểm. 

Kỹ năng: Thấy ai khó ưa là đánh. 

Tính cách: Hơi nóng nảy. 】

Bình luận có phần khó hiểu:

‘ Không phải chứ, Tôn lão cẩu sao lại cho cái thiết lập này, cái tâm muốn gây chuyện đến ván quan tài cũng đè không nổi rồi! Là hy vọng Mạc Phàm này vừa lên đã đánh nhau với tất cả mọi người à? ’

‘ Tính khí nóng nảy + thấy ghét là đánh, có Mạc Phàm trong nhóm thì khái niệm “đoàn kết” chắc vứt đi rồi ’

‘ Không chừng những người khác sẽ liên kết lại để tẩy chay ông ấy? Nhưng mà khoan, ông chú này nhìn quen quá nha. ’

‘ Vớ vẩn, đương nhiên là quen rồi! Bộ phim “Lý Đao Đao”, “Tôi là Thần Toán” đình đám một thời không coi hả? Mạc Phàm là nam chính đó! ’

‘ Má ơi! Tôi biết ông ta rồi! Ông chú này hồi trẻ đẹp trai kinh khủng, nhan sắc đè bẹp mấy tiểu thịt tươi bây giờ, thường xuyên thấy ông ấy trong bảng xếp hạng mỹ nam. ’

‘ Đúng vậy... nhưng so với việc thường xuyên lọt vào các bảng xếp hạng mỹ nam, thứ khiến ông ta nổi tiếng hơn lại là bạo hành gia đình. Vợ cũ của ông ta chịu không nổi cảnh bị đánh đập, gần như phải lột một lớp da mới thoát ra được. ’

‘ What the...! Vừa tra thử, kinh khủng thật, bảo sao đạo diễn lại sắp xếp cho ổng cái hình tượng như thế. ’

‘ Không phải chứ, mục đích của "làm người" tuy là để thảo luận về nhân tính nhưng có cần mời cả tội phạm pháp luật lên không vậy? ’

‘ Có lẽ là để tăng tính hấp dẫn... đừng nói, Cố Thanh Thanh và Thẩm Cận Phong tuy tai tiếng đầy mình nhưng nhìn qua đều thuộc dạng yếu đuối, chẳng có tí sát thương nào cả. 

Cậu tưởng tượng thử xem, nếu Cố Thanh Thanh dám tát vào mặt Mạc Phàm thì sẽ thế nào?

Còn nếu Thẩm Cận Phong lên mặt, chơi trò ngôi sao lớn với Mạc Phàm thì sao? Ồ, không đúng, suýt quên mất, Thẩm Cận Phong nhận nhân vật đại lão, cậu ta chỉ huy được Mạc Phàm chắc? '

‘ Đúng là người không thể nhìn mặt mà bắt hình dong ’

‘ Tổ tiết mục dụng tâm lương khổ, hóa ra là muốn lấy độc trị độc à. ’

Tôn Tân Bình nhìn bình luận, khóe miệng giật giật.

Cư dân mạng mùa này chắc hồi đi học môn Văn toàn được điểm tuyệt đối quá.

Khả năng đọc hiểu đỉnh thật.

Mà xem chừng, xung đột đầu tiên sắp sửa xảy ra rồi.

Cố Thanh Thanh lục tung cả ba lô, giọng yếu ớt lên tiếng:
“Kỳ Tu, tôi hết đồ ăn rồi…”

Cậu ấy ngừng lại một chút, giọng hơi run run, ra lệnh:
“Cậu đưa hết đồ ăn cậu có cho tôi.”

‘ Ghê thật, không hổ là Cố Thanh Thanh, vừa mở miệng đã đòi người khác đưa đồ ăn cho mình, mà còn là đưa hết! Mặt dày thật! ’

‘ Nhưng mà cũng hợp lý thôi, hình tượng ban đầu của cậu ta là ích kỷ mà Kỳ Tu lại là đàn em của cậu ta, cậu ta nói vậy cũng không lạ. ’

Chỉ là Kỳ Tu cũng lục tung ba lô, thậm chí cố gắng gượng dậy tìm kiếm xung quanh.

"Tôi cũng không có gì ăn."

Hà Nhĩ Vọng tỉnh dậy sớm hơn vì quá đói, giọng có chút yếu ớt, nhưng ngữ khí rất "lịch sự".

“Tôi cũng đói, tôi cũng không có đồ ăn.”

Mạc Phàm còn thảm hơn, đến ba lô cũng không còn, chắc là bị sóng cuốn đi rồi.

Lúc này, vị khách mời thứ sáu—người vẫn chưa xuất hiện trên màn hình—cuối cùng cũng lên tiếng.

Khác với những người trước, giọng của người này không hề yếu ớt, ngược lại lạnh lùng, điềm tĩnh và rất dễ nghe nhưng vẫn có chút nặng nề.

“Tôi cũng không có đồ ăn.”

Khán giả lúc này không còn tâm trí thắc mắc vì sao chương trình vẫn chưa hé lộ gương mặt của khách mời cuối cùng.

Có thể do người đó ở khá xa ống kính.

Nhưng điều quan trọng lúc này là—

Tất cả mọi người đều không có đồ ăn? Chỉ trừ Thẩm Cận Phong???!!!

Tác giả có lời muốn nói: 

Tần Diệp: Đạo diễn, tại sao không thả tôi ra? Tại sao chứ!

Đạo diễn (lúng túng): Đừng vội, đừng vội, đợi đến lúc lại gần rồi thì cậu sẽ được xuất hiện thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play