Editor: Idylie.
Sau khi cứu được Liễu Lạc Lạc và những người khác, trời đã gần chạng vạng. Mộc Huỳnh cùng họ nhanh chóng lên đường trở về doanh địa.
Khi tiến vào phạm vi rừng rậm trong công viên, mọi người đều rõ ràng thả lỏng hơn rất nhiều, bởi hầu như không còn nhìn thấy tang thi nào.
“Mộc Huỳnh, hôm nay thật sự cảm ơn cô. Hai ngày nay, bọn tôi giết tang thi ở trấn trên quá thuận lợi, có chút chủ quan. Hôm nay nghe nói trong siêu thị kia có một nhà kho ngầm, bọn tôi liền vào thu thập vật tư. Không ngờ kho hàng đó lại là ổ của một bầy tang thi. Tuy có chút hoảng sợ nhưng bọn tôi vẫn vừa đánh vừa lui, không để tâm lắm. Kết quả, trong lúc sơ suất lại rơi vào một con hẻm cụt…” – Liễu Lạc Lạc vẫn chưa hết sợ hãi kể lại.
Nghe vậy, Mộc Huỳnh yên lặng nhắc nhở bản thân phải luôn giữ cảnh giác. Quả thực, lần này cô cũng rất thuận lợi, nhưng bất kể lúc nào cũng không thể lơ là. Ai biết được sau này mình có rơi vào tình cảnh tương tự hay không? Liệu đến lúc đó còn may mắn được cứu giúp hay không?
“Cái sọt tre này đầy ắp cái gì thế?” Trình Vi tò mò hỏi. Mộc Huỳnh vừa đi hơn một tuần, nếu không phải trên bảng xếp hạng tên cô vẫn còn, hơn nữa tiến độ thăng cấp cũng không chậm, e rằng mọi người đã nghĩ cô gặp chuyện không may. Một thứ có giá trị đến mức cô phải phí công sức lớn như vậy để mang về, chắc hẳn không phải đồ vật tầm thường.
“Hạt giống. Tôi đi chợ hạt giống lấy về.” Mộc Huỳnh đáp, rồi chợt nhớ ra: “Đúng rồi, lúc tôi trở về có thấy người của chính phủ tổ chức đang di chuyển về phía doanh địa. Số lượng không ít, phỏng chừng trong hai ngày tới sẽ đến. Hiện tại trong doanh địa có đông người không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play