Quan sát Hạ Sơn và Tô Tiểu Thư hai ngày, thấy Tô Tiểu Thư ngoại trừ
quan tâm Hạ Sơn nhiều một chút thì không có gì khác, Lâm Tiểu Trúc cũng an lòng. Mà cũng từ ngày đó, nàng đến sân Viên Thiên Dã múc nước, không thấy hắn nữa. Trong viện chỉ có một mình Viên Lâm, không còn ai khác, nàng nghĩ có lẽ hắn đã cùng Đường công tử rời núi. Tuy có chút tiếc nuối vì không được uống thuốc của hắn nữa nhưng cũng thở dài một hơi nhẹ nhõm. Nàng thực sự lo vị Đường công tử kia tâm huyết dâng trào, một hai bắt Viên Thiên Dã đưa nàng cho hắn. Dù có thể đi theo hắn chưa chắc đã tệ nhưng nàng vẫn muốn ở lại sơn trang, học trù nghệ thật tốt. Con đường sau này đâu biết thế nào ? có một nghề lận lưng vẫn tốt hơn là không biết gì.
Những ngày kế tiếp, Lâm Tiểu Trúc sống rất thích ý.
Ba vị giáo tập đều đối tốt với nàng, Ngô Bình Cường bị nàng đả kích vài lần liền vùi đầu tập luyện, cố gắng phấn đấu, Ngô Thái Vân cũng thành thật hơn, chăm chỉ học tập. Tổ một lần trước thắng cuộc thi điên chước, tinh thần phấn chấn hẳn lên ; Hạ Sơn ngày nào cũng liều mạng luyện tập ; Dương Vũ cũng thay đổi rất nhiều. Ai ai cũng muốn đạt được danh hiệu đệ nhất. Thấy tổ một, tổ ba như vậy, tổ của Chu Hòe đương nhiên cũng không chịu thua kém, làm cho toàn bộ trù nghệ ban đều tràn ngập không khí học tập hăng say.
Ở Thanh Khê trấn, Trương Đông mỗi ngày đều nấu thuốc đúng hạn, mỗi lần Lâm Tiểu Trúc đến đều có để uống, không hề lãng phí chút thời gian nào. Cuốn thực đơn lão gia tử đưa cho nàng, chỉ trong ba ngày nàng đã thuộc, sau đó tìm một nơi thật kỹ để giấu, cách vài ngày lại đến xem một lần, thấy nó vẫn còn ở đó mới yên lòng. Cũng không biết do nàng chuyên cần luyện tập hay do thuốc Trương Đông sắc có tác dụng mà dòng khí trong người nàng ngày càng lớn mạnh, rốt cuộc trước cuộc thi một tháng đã đả thông được huyệt đạo. Nàng cảm giác rất rõ thân thể mình không giống như trước kia, chẳng những đi lại thoải mái mà khí lực cũng lớn hơn nhiều, điên chước bảy, tám mươi cái hoàn toàn không thành vấn đề. Nàng vẫn luôn cẩn thận mọi biểu hiện của mình trong tiết chước công, mỗi ngày thể hiện mình có tiến bộ một chút, điều này làm cho Tần quản sự kinh hỉ vô cùng. Từ sau khi nàng làm món cá chuối phiến kia, ba vị giáo tập đã có cùng suy nghĩ, cho dù một tháng sau nàng không thể điên chước thì ba người cũng sẽ thỉnh cầu công tử cho nàng ở lại trù nghệ ban. Bọn họ tin công tử cũng nghĩ như vậy nhưng nếu Lâm Tiểu Trúc có thể ở lại bằng bản lĩnh của mình thì không còn gì tốt hơn.
Ngày trôi qua rất mau, nháy mắt đã sắp tới kỳ thi điên chước. Hôm nay, Ngô Bình Cường ăn điểm tâm vội vàng rồi đi đến trù nghệ ban, Ngô Thái Vân liền kéo hắn đến một góc khuất hỏi “ ca, ngày kia là thi rồi, một tháng qua, tổ ba liên tục đứng đầu. Ngươi cam lòng để Lâm Tiểu Trúc cưỡi lên đầu mình sao ? “
Ngô Bình Cường liếc mắt nhìn nàng, không lên tiếng nhưng sắc mặt ủ dột thấy rõ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT