Sau khi đón Bánh Rán Vừng, hai người vào một quán ăn trong thị trấn nhỏ dùng cơm. Bởi vì ngày mai phải lên đường đến thảo nguyên từ sáng nên hôm nay hai người về khách sạn sớm để thu dọn hành lý.
“Nhiệt độ ở đó sẽ thấp hơn ở thị trấn nên mang nhiều quần áo dày chút.” Lâm Duật Xuyên vừa thu dọn hành lý vừa nhắc nhở Ôn Tiếu Tiếu một câu.
Cô gật đầu, bỏ mấy bộ đồ dày mình đã chuẩn bị trước vào. Bọn họ sẽ ở lại thảo nguyên hai đêm, nhưng không định trả phòng ở khách sạn này vì Ôn Tiếu Tiếu mang rất nhiều đồ để chụp hình, không tiện dọn tới dọn lui. 
Nơi dừng chân của họ hai ngày tiếp theo đã được Lâm Duật Xuyên đặt trước. Đó là một lều vải trên thảo nguyên khá rộng, buổi tối còn có thể nằm trên cỏ ngắm sao.
Ôn Tiếu Tiếu chưa từng ngủ trong loại lều vải này nên cảm thấy rất mới lạ. Cô nhìn vào ảnh, thấy trong lều rất rộng rãi, đồ đạc được sắp xếp trông cũng đẹp: “Nhưng mà buổi tối có đồng vật chạy lung tung không vậy?”
Lâm Duật Xuyên khẽ cười đáp: “Yên tâm, quanh lều vải có hàng rào bao quanh nên động vật không vào được. Nhưng nếu chúng ta tự dựng lều đại một chỗ nào đó trên thảo nguyên thì chưa chắc.”
Có vài du khách tới du lịch tự mang lều vải tới, chỉ cần dựng lều gần nơi cắm trại một chút thì khá an toàn. Nhưng lúc đầu Lâm Duật Xuyên đã không định tự dựng lều vải, thứ nhất là vì lều vải tự mang sẽ không chắc chắn và thoải mái bằng lều vải của họ, thứ hai là hoàn cảnh xung quanh cũng sẽ không an toàn bằng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play