Từ trước tới giờ, Ôn Tiếu Tiếu vẫn luôn thẳng thắn, đơn giản như vậy. Giống như lần trước khi cô viết thiếp chúc anh vui vẻ mỗi ngày.
Lâm Duật Xuyên cầm đồng xu đứng trên vạch kẻ, sau đó xoay ba vòng tại chỗ.
Ôn Tiếu Tiếu: “Không phải khi nãy anh nói phải cúi người rồi chắp tay sau lưng mới đúng à?” 
Lâm Duật Xuyên nhắm mắt nói: “Bây giờ anh phải cầu nguyện giúp em, đương nhiên phải chọn cách an toàn hơn chút.”
Ôn Tiếu Tiếu thấy hơi tiếc, cô vốn định quay cảnh anh cúi người, chắp tay xoay vòng mà.
Cô dắt Bánh Rán Vừng đứng bên cạnh quan sát. Mặc dù Lâm Duật Xuyên nhắm mắt thì lâu lâu cũng đi lệch, nhưng những lúc đó, anh sẽ cố gắng quay lại con đường ban đầu, khiến cho Ôn Tiếu Tiếu xem mà trợn tròn mắt.
“Có phải anh lén mở mắt không đó!” Ôn Tiếu Tiếu hóa thân thành trọng tài, dắt Bánh Rán Vừng chạy lại cạnh anh để quan sát khắp trên dưới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play