Trước khi kết hôn với Lâm Duật Xuyên, Ôn Tiếu Tiếu cảm thấy cuộc sống sau khi kết hôn của mình sẽ kiểu “vừa có tiền vừa rảnh rang, chồng thì mất tích”. Sau khi kết hôn, đúng là có một khoảng thời gian ngắn ngủi có được tận hưởng cuộc sống thần tiên đó thật. Nhưng từ khi Lâm Duật Xuyên trở nên cầm thú thì cuộc sống sau khi cưới của cô trở thành hở tí là hôn.
Quả nhiên, làm người thì không thể nhịn quá lâu.
Nửa tháng trước hôm làm đám cưới, Lâm Duật Xuyên lấy nhẫn cầu hôn đã đặt ở cửa hàng trang sức về.
Vào ngày nhận giấy chứng nhận kết hôn với Ôn Tiếu Tiếu, hai người đã đi mua nhẫn cưới luôn. Tuy nhiên anh biết rõ kiểu dáng nhẫn này quá tối giản, chỉ thích hợp để đeo hằng ngày thôi chứ không hợp để cầu hôn.
Anh và Ôn Tiếu Tiếu kết hôn vội vã nên không có bước cầu hôn mà đi đăng ký giấy kết hôn luôn. Mặc dù cô không nói gì, nhưng Lâm Duật Xuyên vẫn luôn canh cánh trong lòng. Anh đã từng nói với cô, thứ người khác có thì cô cũng phải có.
Cầu hôn bằng nhẫn kim cương có trong quy trình hôn lễ, sẽ do đích thân anh đeo vào tay Ôn Tiếu Tiếu.
Nhận được nhẫn, anh vội vàng về nhà. Vừa mở cửa nhà thì nhìn thấy Bánh Rán Vừng đi ra từ phòng khách. Thấy dáng vẻ uể oải của nó, trông chẳng tràn trề sức sống như mọi ngày gì hết. Lâm Duật Xuyên đổi dép rồi ngồi xổm xuống vuốt ve nó: “Sao vậy Bánh Rán Vừng? Khó chịu ở đâu hả?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT