Trong lúc Ôn Tiếu Tiếu tìm hiểu về Lâm Duật Xuyên trên mạng thì Lâm Duật Xuyên cũng đang tìm hiểu “Đào Chi Yêu Yêu” trên Weibo.

Hôm nay khi Ôn Tiếu Tiếu cho anh xem ảnh thì có vài tấm chụp phải Weibo nhưng khá mờ. Ôn Tiếu Tiếu không để ý chi tiết đó, nhưng Lâm Duật Xuyên lại nhớ rất kỹ.

Weibo tên Đào Chi Yêu Yêu này quả đúng là Ôn Tiếu Tiếu, avatar là hình chụp cô. Tài khoản có hơn một triệu lượt theo dõi. Đa số bài viết được Ôn Tiếu Tiếu đăng tải đều là ảnh chụp khi cô làm mẫu ảnh, thỉnh thoảng cũng cô đăng vài chuyện thường ngày.

 Dưới mỗi bài đăng đều có rất nhiều bình luận của fan hâm mộ. Chỉ cần là bình luận có liên quan tới váy lolita, Ôn Tiếu Tiếu đều sẽ kiên nhẫn trả lời. Lâm Duật Xuyên lướt xem một lúc thì tổng hợp được một kết luận… Ôn Tiếu Tiếu rất nổi tiếng trong giới này, chỉ cần là váy cô từng mặc thì đều bán rất chạy.

Lâm Duật Xuyên không hiểu về váy lolita lắm, nhưng anh có khiếu thẩm mỹ. Đúng là mỗi chiếc váy Ôn Tiếu Tiếu mặc đều rất xinh, hơn nữa nhìn ảnh là biết cô chụp rất nghiêm túc, có nhiều người theo dõi như vậy cũng là bình thường.

Ngoài ra còn có một thu hoạch ngoài ý muốn đó là anh phát hiện tài khoản Pilipili của Ôn Tiếu Tiếu cũng tên là Đào Chi Yêu Yêu. Tài khoản này có hơn ba triệu lượt theo dõi. Mỗi tháng, Ôn Tiếu Tiếu đều đăng một video mới lên. Ngoại trừ nội dung liên quan tới váy lolita thì còn có vài nội dung khác.

Lâm Duật Xuyên xem vài cái. Tiết tấu video của Ôn Tiếu Tiếu khá chậm, nhưng sẽ không khiến người xem thấy chán mà lại rất thư giãn.

Đương nhiên khi nhìn xuống phần bình luận có thể phát hiện dù Ôn Tiếu Tiếu chỉ ngồi ở đó thì cũng sẽ có hàng nghìn người vào xem.

Lâm Duật Xuyên xem video của Ôn Tiết Tiết một lúc lâu, cứ vậy trong vô thức, anh đã phân biệt rõ ràng kiểu dáng các loại váy, áo váy, chân váy, váy phồng.

Ngày thứ hai sau khi kết bạn Wechat với Lâm Duật Xuyên, Ôn Tiếu Tiếu nhân được tin nhắn hẹn gặp từ anh.

Tối qua cô đã lục lọi hết vòng bạn bè của Lâm Duật Xuyên. Anh không phải người thích cập nhật trạng thái, cho nên vòng bạn bè chỉ có ảnh mô hình kiến trúc cổ và các địa điểm chùa miếu mà thôi.

Hình như thỉnh thoảng anh lại tham gia các sự kiện tu dưỡng, có vẻ là cấm dục thật. 

Anh hẹn gặp Ôn Tiếu Tiếu vào mười giờ sáng mai. Ôn Tiếu sắp xếp lại công việc của mình rồi đồng ý: “Được. Nhưng chúng ta gặp ở đâu?”

Lâm Duật Xuyên trả lời rất nhanh: “Cô sống ở đâu? Chúng ta hẹn gặp ở một nơi gần cả hai.”

Ôn Tiếu Tiếu cảm thấy như vậy cũng được, cả hai đều đỡ phải đi quá xa.

Ôn Tiếu Tiếu: Tôi sống ở phía nam thành phố, khu vực mới giải tỏa ấy, có hơi xa.

Khi đọc được tin nhắn của cô, Lâm Duật Xuyên thoáng ngạc nhiên. Không phải là vì anh thấy Ôn Tiếu Tiếu ở quá xa, mà là căn hộ anh mới mua cũng ở phía nam thành phố.

Lâm Duật Xuyên: Thật trùng hợp. Tôi cũng vừa mua một căn hộ ở phía nam thành phố, chỉ là còn chưa kịp dọn sang.

Ôn Tiếu Tiếu thấy vậy cũng hơi bất ngờ, chỉ là một chút rồi thôi. Giá cả khu này có khả năng sẽ tăng mạnh cho nên có rất nhiều người có tiền lựa chọn mua nhà ở đây coi như đầu tư. 

Nhưng cô hơi tò mò không biết Lâm Duật Xuyên mua căn hộ ở chung cư nào.

Ôn Tiếu Tiếu: Oa, vậy xin hỏi không biết anh Lâm mua căn hộ ở chung cư nào?”

Lâm Duật Xuyên: Kim Ngọc Mãn Đường.

Ôn Tiếu Tiếu: Tôi biết chung cư này! Nghe nói là chung cư cao cấp, chỉ có những người nhận được thư mời mới có quyền mua căn hộ ở đây.

Kim Ngọc Mãn Đường là một trong những chung cư nổi tiếng nhất khu vực mới giải tỏa phía nam thành phố. Đây là cơ sở do chính phủ hỗ trợ cho khu khoa học kỹ thuật phía nam. Căn hộ ở đây không những đẹp mà còn rộng rãi. Hấp dẫn nhất là chính sách hỗ trợ giá cả do chính phủ đề ra nhằm thu hút người tài tới.

Chỉ là không phải ai cũng có thể hưởng chính sách đó. Nghe nói khi khai trương căn hộ mẫu, khách vào phải có thư mời.

Lâm Duật Xuyên: Tôi nhận được thư mời nhờ một vị giáo sư. Thật ra chung cư này cũng không bí ẩn đến vậy, qua một thời gian nữa thì sẽ mở bán cho tất cả mọi người thôi, chỉ là không được hưởng chính sách trợ cấp.

Ôn Tiếu Tiếu: Vậy cũng chỉ có người giàu mua được thôi [vừa khóc vừa cười] Mặc dù giá nhà bên này rẻ hơn bên khu vực thành phố, nhưng bên Kim Ngọc Mãn Đường lại có diện tích lớn [vừa khóc vừa cười]

Bỗng nhiên cô cảm thấy đặt tên là Kim Ngọc Mãn Đường quả là đúng lắm.

Lâm Duật Xuyên nhìn tin nhắn trên điện thoại, khẽ bật cười. Đúng là sắp tới, Kim Ngọc Mãn Đường sẽ mở bán thêm lần nữa. Nhưng chuyện này không quan trọng, hôm nay anh tìm Ôn Tiếu Tiếu không phải để thảo luận về bất động sản với cô.

Lâm Duật Xuyên: Nếu cô cũng ở phía nam thành phố thì chúng ta hẹn gặp ở đó luôn đi.

Ôn Tiếu Tiếu: Được.

Lâm Duật Xuyên: Công viên Ánh Sao có khu vui chơi dành cho chó. Hôm nay tôi dẫn theo Bánh Rán Vừng, hay là đến đó đi.

Ôn Tiếu Tiếu biết khu vui chơi cho chó mà anh nói. Dù sao thì sau khi chuyển qua đây, cô cũng thường xuyên lui tới công viên Ánh Sao, còn phát hiện vài chỗ ít người đến rất thích hợp để chụp ảnh nữa.

Khu vui chơi cho chó ở công viên Ánh Sao thật ra là một thảm cỏ lớn, nếu so với khu vui chơi cho chó thật thì vẫn còn kém một chút. Nhưng với dân nuôi chó thì có một bãi cỏ lớn cho chó tự do chạy lung tung đã là vui lắm rồi.

Ôn Tiếu Tiếu biết vị trí của bãi cỏ này nên nhanh chóng trả lời Lâm Duật Xuyên: “Được, vậy chúng ta gặp lại lúc mười giờ.”

Sau khi hẹn gặp xong, không hiểu sao tâm trạng Ôn Tiếu Tiếu hơi phấn khích. Cô chuẩn bị quần áo cho buổi gặp ngày mai, thuận tiện suy nghĩ đồ trang sức phối cùng luôn.

“Phù… Bình tĩnh nào, Ôn Tiếu Tiếu.” Ôn Tiếu Tiếu vỗ về trái tim nhảy thình thịch của mình, tự an ủi, “Đi cắt ghép video tĩnh tâm lại mới được.”

Hai ngày nay toàn bỏ bê công việc, giờ thì Ôn Tiếu Tiếu tin rồi, đúng là đàn ông sẽ ảnh hưởng tốc độ kiếm tiền của cô thật.

Tối đó trước khi ngủ, cô cài đồng hồ bào thức lúc bảy giờ. Từ chỗ cô đến công viên Ánh Sao chỉ mất vài phút, chuẩn bị ba tiếng chắc là đủ… Nhỉ?

Ôn Tiếu Tiếu cầm đện thoại nghĩ ngợi, sau đó lặng lẽ chỉnh báo thức lùi lại nửa tiếng.

Lỡ có sự cố gì đột ngột xảy ra thì sao? Vẫn nên tăng thêm thời gian chuẩn bị thì hơn.

Bình thường ngoại trừ khi hẹn gặp thợ chụp ảnh là phải dậy sớm trang điểm ra, Ôn Tiếu Tiếu nhất định sẽ không rời giờng lúc sáu giờ rưỡi. Bây giờ cô lại vì buổi hẹn ngày mai với Lâm Duật Xuyên mà đặt báo thức lúc sáu giờ rưỡi, đến chính cô còn chẳng phát hiện bản thân rất để ý Lâm Duật Xuyên.

Ngày hôm sau, cô rời khỏi nhà sớm một tiếng vì sợ kẹt xe… Mặc dù bên này là vùng ngoại ô nhưng thỉnh thoảng cũng bị kẹt xe.

Cô cứ nghĩ mình đã đến sớm lắm rồi, nhưng không ngờ Lâm Duật Xuyên còn đến trước cô nửa tiếng.

Đây không phải lần đầu tiên Lâm Du Xuyên đưa Bánh Rán Vừng tới khu vui chơi dành cho chó ở công viên Ánh Sao. Lúc trước vừa vào bãi cỏ, anh sẽ mở khóa dây dắt chó để Bánh Rán Vừng tự do bay nhảy. Nhưng hôm nay anh không làm vậy mà để Bánh Rán Vừng ngoan ngoãn ngồi xổm bên cạnh, dặn dò nó một lần nữa: “Nhớ kỹ những gì tao nói với mày chưa? Lát nữa khi cô Ôn tới thì mày phải biểu hiện thật tốt, đừng để tao mất mặt nhé.”

“Gâu!” Bánh Rán Vừng ngồi xổm bên cạnh, vẫy đuôi, lông mày như hai hạt đậu ngu ngơ.

Lâm Duật Xuyên chẳng biết nó có nghe hiểu anh đang nói gì hay không, nhưng xét thấy hôm nay nó không vội vã lăn ra bãi cỏ chơi, có lẽ cũng tự hiểu mình có nhiệm vụ phải làm.

Anh và Bánh Rán Vừng trò chuyện được một lúc thì Ôn Tiếu Tiếu tới.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play