Lúc trước khi mẹ nhắc nhở, cô còn thờ ơ không quan tâm. Nhưng bây giờ cô chợt cảm thấy lái xe là một kỹ năng có ích, bởi vì biết đâu sẽ có lúc cô cần đến nó.
Lâm Duật Xuyên không ngờ cô lại suy nghĩ chuyện này, không nhịn được mà cười khẽ: “Không sao, anh biết lái mà.”
“Nhưng lái xe suốt thì anh cũng mệt chứ bộ? Nếu em biết lái thì đã có thể đổi người rồi.” Giống như những người khác vậy.
Lâm Duật Xuyên: “Đường tới khu nghỉ dưỡng chỉ mất bốn, năm tiếng thôi, chẳng mệt đến mức đó đâu, chỉ là họ lười biếng muốn nghỉ ngơi một chút.”
“Ồ, vậy lỡ sau này chúng ta đi chơi một nơi xa hơn thì sao” Ôn Tiếu Tiếu cảm thấy rất có khả năng sẽ xảy ra chuyện này, cô phải chuẩn bị sẵn sàng cho lần đi chơi sau mới được, “Hay là để em thi bằng lái.”
Lúc trước khi cô thảo luận vấn đề thi bằng lái với mẹ cô, Lâm Duật Xuyên ngồi ngay bên cạnh nên nghe thấy Ôn Tiếu Tiếu nói không thích học lái xe. Rõ ràng là cô không thích, nhưng giờ không từ chối việc nghỉ ngơi và muốn học.
Lâm Duật Xuyên hơi siết chặt tay lái, cố gắng làm lơ những suy nghĩ bỗng trào dâng trong lòng: “Tiếu Tiếu, em không cần làm những chuyện mình không thích vì anh đâu. Nếu sau này phải đi du lịch một nơi xa hơn thì chúng ta sẽ có cách khác mà.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play