"Mẹ nấu toàn là món ăn sơ sài không ra gì, lỡ như có món họ không thích thì thà rằng không mời." Nghe mẹ nói vậy, Đỗ Kiều biết rằng mẹ mình thực sự không có ý định đó, cô không ép buộc nữa.
Chuyện duyên phận, cứ để mọi thứ tự nhiên là tốt nhất...
Ở một phía khác của khu nhà ở cán bộ.
Tưởng Vệ về đến nhà liền đến phòng của cha mình tìm kiếm trong ngăn kéo. Cha Tưởng thấy hắn ta lục lọi lộn xộn hết cả lên, không khỏi nhíu mày: "Con đang tìm cái gì vậy? Phòng của cha làm gì có đồ của con?"
"Cha, những lá thư của mẹ đâu?" Tưởng Vệ cúi xuống không ngẩng đầu.
Trước khi trở về, hắn ta đã suy nghĩ rất lâu, khả năng duy nhất là: mẹ mình tặng chiếc khăn cho Đỗ Nguyệt Khê, và Đỗ Nguyệt Khê lại tặng nó cho Đỗ Kiều.
Nhưng lại không giống, có lẽ trong những lá thư đó có thể tìm thấy câu trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play