Đàm Vệ Dân đã về nhà, cả gia đình ba người lại đoàn tụ. Ban ngày, mẹ Đàm đi làm, thường chỉ có bố Đàm và Đàm Thanh ở nhà.
Mùa hè này, Đàm Vệ Dân đảm nhận vai trò “người chồng nội trợ”, bao trọn ba bữa một ngày, làm việc không biết mệt mỏi.
Thế nhưng vị giác của Đàm Thanh bắt đầu thấy ngán. Cô lén lút tìm mẹ: “Mẹ ơi, ngày mai mẹ nấu cơm được không ạ?”
Trương Phương Phương liếc nhìn cô con gái, nói: “Mẹ không làm, muốn ăn thì tự đi mà làm.”
Đàm Thanh níu tay mẹ làm nũng: “Mẹ ơi, mẹ ơi, mẹ là tuyệt nhất, tuyệt nhất luôn! Món bố nấu lúc nào cũng như bị đột biến ấy.”
Trương Phương Phương không thèm để ý đến cô, thản nhiên tiếp tục xem phim.
Trước đây, mỗi lần bố Đàm trở về, hầu như chẳng bao giờ mang theo quà.
Mỗi lần như thế, Đàm Thanh lại háo hức mở hành lý của bố, nhưng rồi thất vọng tràn trề đóng lại.
Cuối cùng, một ngày nọ, cô bé không nhịn được mà than thở: “Bố ơi, bố có thể lãng mạn một chút được không? Chẳng bao giờ mang quà cho con cả.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play