Đàm Thanh Thanh,
Gửi thư này, mong em bình an.
Rất vui khi nhận được thư của em. Kỳ nghỉ hè của anh trôi qua cũng khá ổn, vẫn như mọi năm, anh phụ giúp dì ở quán ăn. Nếu có cơ hội, hy vọng em có thể đến đây ăn một bữa, hương vị vẫn rất ngon.
Về chuyện năm đó…Anh xin lỗi. Khi ấy, anh đã không kiên định lựa chọn tin tưởng em. Điều này khiến anh hối hận khôn nguôi.
Em nói, có lẽ anh đã chẳng còn bận tâm đến chuyện cũ nữa. Phải nói sao nhỉ...Khi lần đầu tiên đọc thư của em, nhận thức của anh thực sự là không quá để tâm. Khi ấy đã ba, bốn năm trôi qua, cuộc sống của anh cũng xuất hiện nhiều người mới, quỹ đạo dần thay đổi. Nhưng theo dòng thời gian, anh dần nhận ra rằng bản thân mình ở tuổi mười sáu, mười bảy đã sai lầm trong chính nhận thức của mình, bị một sự lừa dối che mắt. Và tình cảm anh dành cho em cũng bị chính lớp lừa dối ấy che khuất.
Giống như việc anh đã làm theo cách em nói mà sử dụng lọ dầu xanh cay xè ấy, hay như những lần anh cố ý chạy lên tầng lớp em chỉ để mượn sách. Nghĩ lại thì, những hành động ấy chính là minh chứng rõ ràng nhất cho hai chữ “bận tâm”.
Nhiều năm sau, khi đọc lại thư của em, anh cũng từng nghĩ đến việc chủ động liên lạc. Nhưng rồi lại do dự. Chúng ta đều đã có cuộc sống mới, cứ thế mà tìm đến nhau, dường như sẽ làm phiền đến em mất.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play