“Ngàn nhà vạn hộ ánh dương soi, câu đối đào tươi thay cũ rồi.”
Ba mươi Tết, ngày cuối cùng của một năm. Đây là một ngày đặc biệt, chứa đựng biết bao mong ước và kỳ vọng của mọi người.
Nhiều người cảm thán rằng hương vị ngày Tết ngày càng nhạt dần. Có lẽ là bởi chúng ta đã lớn, không còn là những đứa trẻ ngây thơ hồn nhiên năm nào. Không còn đôi mắt thơ bé từng háo hức ngắm nhìn thế giới xung quanh, cũng thiếu đi những người thân từng đồng hành trong suốt tuổi thơ.
Trưởng thành khiến con người đổi khác, cả về nhận thức lẫn cách nhìn cuộc sống.
Nhưng khi lớn lên, tâm hồn chúng ta lại trở nên nhạy bén hơn. Biết đâu, ta có thể thử cảm nhận cái Tết bằng đôi mắt của chính mình bây giờ—một cái Tết đủ đầy, bình lặng, mang theo hơi thở cuộc sống, đôi khi ồn ào nhưng không mất đi vẻ đẹp riêng.
Sáng sớm hôm ấy, những tiếng pháo đầu tiên từ hàng xóm vang lên, đánh thức Đàm Thanh. Loạt pháo sau lưng nhà nổ giòn đến mức khiến cô giật bắn mình.
Dậy rửa mặt xong, nghĩ đến Tết, cô chọn một chiếc áo len đỏ khoác ngoài áo lót màu trắng ngà, bên ngoài là áo lông vũ dáng dài màu trắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play