“...Nghĩ lại thấy cũng buồn cười, khi đó còn chẳng quen biết cậu ấy, vậy mà cứ thế đi dọc bờ sông cùng nhau, chẳng hề lo lắng gì cả.” Đàm Thanh cầm lấy tách trà.
Châu Giai Nguyệt giả vờ trầm ngâm: “Tớ thấy chủ yếu là do Phương Chính Dương trông đẹp trai thôi. Ai mà cưỡng lại được một soái ca chứ?”
Hai người trên ban công bật cười.
“Thời gian trôi nhanh thật, tính ra đã sáu năm rồi.” Châu Giai Nguyệt cảm thán, nhớ lại gương mặt Phương Chính Dương—trong trẻo, dịu dàng. Cậu ấy là kiểu người mà bất kỳ ai gặp cũng đều yêu thích.
Đàm Thanh khẽ vuốt sợi dây đỏ đã cũ trên cổ tay.
“Tối qua tớ mơ thấy cậu ấy. Nhưng cậu ấy không nói gì cả, chỉ lặng lẽ nhìn tớ, như thể đang trách móc điều gì đó.”
Châu Giai Nguyệt nhìn cô với ánh mắt lo lắng, miệng khẽ mở nhưng không biết nói gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT